10 điều bạn bắt đầu hiểu ra nhưng đã không còn thời gian để thưởng thức
Trong Luận ngữ có viết: 'Thệ giả như tư phu, bất xả trú dạ.'" Khổng Tử nói, thời gian giống như dòng sông này, bất kể ngày đêm đều không ngừng trôi đi.
Thời gian như nước, thời gian trôi nhanh trong nháy mắt, chúng ta đã lớn lên, chúng ta đã già đi, ngoảnh đầu nhìn lại, có những thứ cũng dần dần rời xa, thậm chí mất đi, không bao giờ tìm lại được nữa.
10 điều bạn bắt đầu hiểu ra nhưng đã không còn thời gian để thưởng thức:
1. Yên tâm
Hồi bé, nhà tôi ở nhà cũ, đi ngủ hầu như không cần đóng cửa, lại càng không lo lắng mất mát gì. Tuy không có điều hòa nhưng mát mẻ, yên tĩnh, không khí trong lành...
Bây giờ, ở trong nhà cao cửa rộng, sáng sủa, rất đẹp, nhưng cửa trên cửa dưới đều đóng chặt, cửa sổ lắp song sắt bao quanh kín mít. Đôi khi ngay cả chúng tôi cũng không vào được nhà...
2. Đơn giản
Hồi bé, đồ chơi của trẻ con không nhiều, nào là bi ve, túi cát, dây chun, bánh mì giấy... Không phong phú, nhưng chỉ cần một trò chơi là có thể chơi cả ngày mà không biết chán.
Bây giờ, điện thoại có đến ba bốn năm game online, trong nhà cũng có đầy đồ chơi xịn, công nghệ mang đến nhiều trò giải trí, nhưng lại mất đi sự thân thiết vô tư với bạn bè như hồi nhỏ.
3. Nhiệt tình
Hồi bé, hàng xóm láng giềng thân thiết như người một nhà, thường xuyên qua lại thăm hỏi, có đồ ăn ngon cũng chia cho nhau một bát, nhà ai có việc là mọi người đều ra giúp đỡ...
Bây giờ, chúng tôi sống cùng một khu chung cư, thậm chí cùng một tầng, ngày nào cũng gặp mặt, nhưng lại chẳng biết tên tuổi gì của nhau...
4. Sự hài lòng
Hồi bé, quần áo của trẻ con chỉ có vài màu đơn giản, lại toàn đồ cũ của anh chị mặc lại, nhưng mỗi bộ đều là bảo bối của chúng tôi, vừa thích vừa thấy mãn nguyện.
Bây giờ quần áo đủ màu sắc, kiểu dáng muôn hình vạn trạng, tủ quần áo treo đầy ắp, vậy mà vẫn luôn cảm thấy quần áo của mình chưa đủ đẹp, chưa đủ mặc...
5. Sức khỏe
Hồi bé, trẻ con nông thôn thích nhất là ra sông mò mấy con cá, hoặc ra vườn trộm vài quả dưa chuột ăn luôn, toàn đồ ăn xanh sạch tự nhiên...
Bây giờ, cá ở siêu thị con nào con nấy to, rau củ quả được đóng gói đẹp mắt, nhưng dù có rửa bao nhiêu lần vẫn lo lắng còn dư lượng thuốc trừ sâu, hóa chất kích thích tăng trưởng, không dám ăn...
6. An toàn
Hồi bé, bọn trẻ chúng tôi thường tụ tập ba năm đứa trên đường, cười đùa, đuổi bắt nhau. Thỉnh thoảng gặp mấy con chó vàng lớn, lấy cọng cỏ đuôi chó trêu chọc, thật là náo nhiệt.
Bây giờ, đã phát triển rồi, đường xá ngày càng rộng, xe cộ ngày càng nhiều, đi trên đường không thể đuổi bắt nhau nữa, bởi vì chỉ cần sơ sẩy một chút là có thể gặp nguy hiểm!
7. Náo nhiệt
Ngày xưa, ít nhà có tivi, cứ đến chiều tối là mọi người lại bưng bát cơm sang nhà hàng xóm có tivi để xem. Tivi đen trắng, hình ảnh mờ mờ, nhưng người xem thì rất đông, chẳng thấy chật chội chút nào, trái lại còn cảm thấy rất náo nhiệt.
Ngày nay, từ sáng đến tối, ai ai cũng có điện thoại di động, đi đến đâu cũng xem video, tivi, phim đến đó. Mọi người tuy tụ tập cùng nhau, nhưng lại mỗi người xem một thứ, náo nhiệt là ở nội dung phim, còn lòng người thì lạnh nhạt.
8. Hồi ức
Hồi nhỏ, tiệm chụp ảnh không nhiều, cả năm khó mà đi chụp được một lần. Mỗi tấm ảnh đều được rửa ra và ép plastic cẩn thận, rồi cất vào album để giữ gìn. Mỗi lần lật ra xem, đều tràn ngập kỷ niệm và câu chuyện.
Bây giờ, mấy năm mới đến tiệm chụp ảnh một lần, máy ảnh, iPad, điện thoại di động, đi đâu cũng chụp. Nhiều khi, những tấm ảnh ấy bị lãng quên ở một góc nào đó trong điện thoại, chẳng biết tấm nào đáng để lưu giữ.
9. Tự do
Hồi bé, trong ký ức chỉ có duy nhất một rạp chiếu phim, người bình thường không được vào, phim chiếu cũng không nhiều. Thỉnh thoảng trong làng có chiếu phim ngoài trời, mấy đứa trẻ chúng tôi rủ nhau leo cây, ngồi trên mái nhà, hoặc ngồi trên cột điện, vừa ăn hạt dưa mang từ nhà đi, vừa xem phim, thật là vui không kể xiết.
Ngày nay, rạp chiếu phim ngày càng nhiều, hiệu ứng 3D, phim bom tấn Hollywood tha hồ lựa chọn. Xếp hàng mua vé, chọn chỗ ngồi trên mạng, vào rạp còn phải kiểm vé, không được mang đồ uống vào. Ngồi cạnh ai cũng không biết, chẳng quen biết gì nhau. Mỗi người xem một phim, xem xong ai về nhà nấy.
10. Chân tình
Ông nội lấy bà nội chỉ tốn nửa đấu gạo; bố lấy mẹ chỉ tốn nửa con bò. Hồi đó kết hôn chỉ cần đăng ký kết hôn, mời một hai mâm cỗ là xong, của hồi môn chẳng có bao nhiêu, nhưng kết hôn vẫn rất vui vẻ, sống với nhau thật lòng, chẳng nghe nói đến chuyện tiểu tam, bồ nhí gì cả.
Bây giờ kết hôn, không có nhà, không có xe, không có tiền thì không cưới được; có nhà, có xe, có tiền, cưới rồi cũng chưa chắc đã hạnh phúc. Đàn ông không có bản lĩnh thì bị coi thường, đàn ông có bản lĩnh thì lại sợ nuôi bồ nhí.
Cuộc sống có nhiều mùi vị, phải đến một độ tuổi nhất định mới biết cách thưởng thức. Nhưng khi bạn bắt đầu hiểu ra thì đã không còn kịp để thưởng thức nữa rồi, tất cả đã lùi xa, vậy nên hãy trân trọng cuộc sống hiện tại!
Theo Secretchina
Minh Nguyệt