Cuộc đời giống như trà, cần được pha chế kỹ càng
Tục ngữ có câu: "Gió lớn không thổi suốt buổi sáng, mưa rào không rơi cả ngày." Bão tố, mưa gió rồi cũng sẽ có lúc ngừng.
Cuộc sống giống như một chén trà, không để bạn say đắm ngay từ ngụm đầu tiên, mà là đắng trước rồi mới ngọt sau. Càng trong hoàn cảnh khó khăn, càng phải đối mặt với thử thách, đó mới là cách để phá vỡ thế bế tắc.
Văn hào Bắc Tống Phạm Trọng Yêm, những năm đầu đời trải qua nhiều gian truân, khi mới hai tuổi, cha ruột qua đời, mẹ ông buộc phải đi bước nữa.
May mắn thay, cha dượng đối xử với ông rất tốt, coi ông như con ruột, tận tình dạy ông đọc sách, viết chữ. Dưới sự dạy dỗ tận tâm của cha dượng, Phạm Trọng Yêm từ nhỏ đã có hoài bão lớn lao, muốn học hành đỗ đạt để làm quan, mưu cầu hạnh phúc cho dân.
Mặc dù nhiều lần trượt trong các kỳ thi, nhưng ông chưa bao giờ từ bỏ, ngược lại càng thêm kiên cường, ý chí sắt đá. Không may, sau khi cha dượng qua đời, ông phải rời quê hương, một mình đến Nam Đô Ứng Thiên Phủ để tiếp tục học tập.
Không một xu dính túi, không ai giúp đỡ, Phạm Trọng Yêm thường xuyên phải học và ngủ qua đêm trong những ngôi chùa đổ nát. Mỗi ngày, ông chỉ sống nhờ vào cháo loãng. Để có thể cầm cự thêm vài ngày, ông cắt phần cháo trắng đã đông lại thành bốn miếng, ăn kèm với dưa muối, mỗi sáng và tối ăn hai miếng.
Một lần, người bạn học cùng lớp của ông đã cố tình mang đến một bàn đầy cá và thịt để cải thiện bữa ăn cho ông. Phạm Trọng Yêm lại nói: "Nếu ăn những món ngon này, sau này khi sống những ngày gian khổ, tôi sẽ không thích nghi được, bạn hãy mang về đi."
Người bạn học không nản lòng, vẫn muốn thuyết phục ông ăn thử vài miếng, nhưng Phạm Trọng Yêm rất kiên quyết, từ đầu đến cuối, ông không ăn một miếng nào.
Trong những ngày tháng khó khăn nhất, ông giữ mình trong sạch, không chịu hưởng thụ. Chính nhờ tâm tính này, ông mới có thể đỗ đạt trong kỳ thi khoa cử, thực hiện ước mơ của mình.
Những thời khắc đen tối nhất trong cuộc đời có thể khiến nhiều người chùn bước. "Chẳng qua một đêm lạnh buốt xương, làm sao có được hương thơm của hoa mai", hãy coi mỗi lần rơi vào đáy vực trong cuộc đời là cơ hội để thăng hoa bản thân. Nếu vượt qua được, tự nhiên sẽ đón nhận ánh sáng và có được sự tái sinh.
Thành công phần lớn đều là kết quả của sự kiên trì. Nếu chịu đựng được, bạn sẽ nổi bật; nếu không chịu đựng được, bạn sẽ bị loại bỏ.
Hoa sen cần 30 ngày để phủ kín ao, nhưng để phủ kín nửa ao lại không phải ngày thứ 15 mà là ngày thứ 29. Hoa sen muốn nở rộ cần không ngừng tích lũy sức mạnh; con người muốn tỏa sáng cũng cần có quá trình tự tôi luyện trước đó.
Đừng dễ dàng từ bỏ, hãy tiếp tục nỗ lực, chúng ta đều có thể thay đổi số phận của chính mình và trở thành người chiến thắng.
Cuộc sống là một hành trình không ngừng nâng cao và thay đổi bản thân. Dù là việc nhỏ đến đâu cũng cần phải làm bằng cả tấm lòng.
Đối mặt với khó khăn, hãy kiên cường vượt qua, rồi sẽ có lúc mây tan thấy ánh mặt trời. Khi đối diện với những việc lớn, hãy suy nghĩ kỹ càng, bình tĩnh lại, đừng để bản thân rơi vào hỗn loạn. Đây không chỉ là trí tuệ sống mà còn là kỹ năng sinh tồn của chính chúng ta.
Theo Soundofhope
Minh Nguyệt