Đời người có 3 cái khổ, vượt qua rồi hạnh phúc sẽ tìm đến

Đời người có 3 cái khổ, vượt qua rồi hạnh phúc sẽ tìm đến
Đời người có 3 cái khổ, vượt qua rồi hạnh phúc sẽ tìm đến. (Ảnh: Pixabay)

Cuộc sống vốn không dễ dàng, nên hãy coi sự ấm lạnh của kiếp nhân sinh là niềm hạnh phúc…..

Cuộc sống này có khổ hay không? Khổ, nhưng điều khiến ta khổ chính là dục vọng quá nhiều, những thứ mà ta mong muốn có được thật sự quá nhiều. Thân tâm có mệt hay không? Mệt, mà điều khiến ta mệt nói là quá nhiều gánh nặng, có quá nhiều trách nhiệm mà ta phải gồng gánh trên vai. Cuộc sống này vốn dĩ chính là trong khó khăn mà không ngừng  tiến về phía trước, trong thử thách không ngừng đột phá bản thân, trong muôn ngàn cám dỗ tìm về bản chất thật của mình.

Dù cuộc sống có khó khăn đến đâu, mong bạn hãy dùng nụ cười của ngày hôm nay để ngâm nga nó thành một đoạn ký ức tươi đẹp, trong gian khổ nếm ra vị ngọt của cuộc sống. Cuộc đời vốn dĩ không có con đường nào bằng phẳng cả. Chỉ có mỉm cười trước hoàn cảnh thay đổi, bạn mới có thể bình thản và ung dung.

Đời người không phải lúc nào cũng thuận buồm xuôi gió, có lúc lên lúc xuống, khi vui khi buồn, lúc đoàn tụ lúc chia xa, đó mới là lẽ thường tình của cuộc sống. Những lúc đau khổ quá không nói nên lời, thế thì hãy im lặng, để tâm lắng đọng mà nghiền ngẫm, suy tư. Những lúc mệt mỏi đến mức không thể gắng gượng thêm nữa, khi đó bạn hãy dừng lại, nhưng tuyệt đối đừng bao giờ bỏ cuộc. Người sống nơi thế gian, mệt mỏi, đau khổ là con đường ắt phải đi qua. 

Dưới đây là 3 cái khổ của đời người, vượt qua rồi hạnh phúc sẽ tìm đến:

1. Không buông xuống được

Trong cuộc sống, có rất nhiều thứ chỉ khi buông bỏ chúng, ta mới có thể bắt đầu lại từ đầu. Như người ta vẫn nói, rằng “có cho đi thì mới có nhận lại”. Nếu bạn không biết cách buông bỏ, làm thế nào để có được đây? Giống như bàn tay chúng ta khi đang nắm chặt đồ vật, làm sao chúng ta có thể nắm bắt được những thứ khác nữa? Chỉ khi buông bỏ những thứ đang nắm giữ trong tay, thì chúng ta mới có thể theo đuổi những thứ khác.

Có một chàng trai trẻ đến gặp một nhà thông thái và kể cho ông ấy nghe về nỗi đau trong lòng, làm gì cũng không suôn sẻ, những thứ mình muốn đều không sao đạt được. Nhà thông thái chỉ vào cái thùng đựng đầy nước bẩn bên cạnh và yêu cầu anh đổ nước sạch vào. Chàng trai trẻ không biết nên phải làm sao, vốn dĩ nước trong thùng đã đầy rồi, làm sao đựng những thứ khác được nữa.

Nhà thông thái nói với anh ta rằng, con người ta đôi lúc cũng giống chiếc thùng này vậy, khi ta vác quá nhiều gánh nặng và nắm giữ quá nhiều thứ, sẽ rất khó khi ta còn muốn những thứ khác nữa. Nếu đổ nước bẩn trong thùng ra, thì ta có thể đổ đầy nước sạch vào. Chỉ khi học cách buông bỏ, ta mới có thể có được những thứ  khác; còn nếu cái gì cũng muốn, cuối cùng ta sẽ không có được gì cả.

Chỉ khi biết buông bỏ, thì ta mới có thể theo đuổi được những cái khác; chỉ khi biết buông bỏ, ta mới có thể tiến xa hơn. Nếu không sẵn sàng buông bỏ bất cứ thứ gì, ta sẽ càng đánh mất nhiều thứ quý giá hơn. Nước được chứa trong chiếc thùng là có giới hạn, những thứ mà một đời của người ta có thể theo đuổi cũng là có giới hạn. Lấy một đời có hạn để theo đuổi những ham muốn vô hạn, điều này sẽ chỉ dẫn đến đau khổ cả một đời mà thôi.

Phần lớn nỗi đau trong cuộc đời đều bắt nguồn từ những phiền não từ sự cố chấp không thể buông xuống của bản thân. Cuộc sống này đầy rẫy những xiềng xích và trói buộc; cũng giống như bàn tay nắm nắm cát, nắm càng chặt thì càng dễ mất đi. Dục vọng càng lớn thì cái mất càng nhiều, cuộc sống cũng sẽ càng đau khổ hơn thôi.

Chỉ khi biết buông bỏ, ta mới tìm được ý nghĩa thực sự của sinh mệnh giữa được và mất. Việc buông bỏ không có gì đáng sợ cả, những gì bạn mất đi, ông Trời  sẽ bù đắp cho bạn theo cách khác. Buông bỏ ưu phiền, ta nhận lại được hạnh phúc; buông bỏ chấp niệm, ta nhận lại được sự an lạc; buông bỏ danh lợi, ta nhận lại được bình thản trong tâm; buông xuống quá khứ, ta có thể bắt đầu một cuộc sống mới. Chỉ khi bạn biết buông bỏ, thì cuộc sống của ta mới trở nên tốt đẹp hơn.

2. Thích ganh đua

Không biết từ khi nào, sự tương tác giữa con người với nhau đã trở thành bữa tiệc cho những màn ganh đua, so sánh: So sánh về tiền bạc, so sánh về nhà cửa, xe cộ, con cái,... hễ cái gì có thể lôi ra được, thì đều phải so sánh với người khác. Nếu không so sánh, thì dường như cuộc sống đã mất đi ý nghĩa để tồn tại. 

Nhiều người đã coi sự so sánh như một  thước đo đi đến thành công. Đây thực sự là điều buồn cười nhất và hoang đường nhất trong cuộc đời. So sánh với người xuất sắc chỉ có thể khiến người ta cảm thấy tự ti hơn; so sánh với người kém cỏi lại chỉ khiến người ta trở nên ngạo mạn. Suốt ngày so sánh, ganh đua với nhau, khiến bản thân khó chịu, bồn chồn, không lúc nào tự tại. Nó cũng khiến nhiều người đánh mất bản tính chân thật của mình và mắc phải những sai lầm không thể sửa chữa.

Cuộc sống chung quy cũng là của riêng bạn, chỉ bạn mới biết mình muốn cuộc sống như thế nào, vì để ganh đua với người khác mà đánh mất những theo đuổi ban đầu, thế thì cái được chẳng bõ cho cái mất. Nếu hơn người ta rồi, thì bạn sẽ ra saoì? Nếu không hơn người ta, thì bạn sẽ thế nào? Sự đóng góp của cuộc đời bạn nằm ở nỗ lực của chính bạn, chứ không phải ở sự ganh đua, so sánh.

Mỗi người đều có giá trị và ý nghĩa nhân sinh của riêng mình, không cần phải cưỡng cầu giống như người khác. Như thế để làm chi? Mỗi người đều có điểm mạnh và điểm yếu của riêng mình. Hãy làm tốt công việc của mình và đi tốt con đường của chính mình; đây mới là thái độ có trách nhiệm nhất với cuộc đời mình.

Có một câu chuyện kể rằng, vị hoàng đế đưa cho một người ăn xin một chiếc bát vàng và yêu cầu anh ta dùng nó để xin ăn. Nếu thế thử hỏi liệu người ăn xin đó có còn sống được cuộc sống của một người ăn xin hay không? Chiếc bát xin ăn của người ăn xin còn đẹp hơn chiếc bát của người khác, liệu mọi người có còn xem anh ta là người ăn xin hay không? Và liệu anh ta có thể xin được đồ ăn không? Kết quả chỉ có thể là chết đói.

Mỗi người đều có những chỗ đặc sắc của riêng mình, mỗi người đều có thế mạnh của riêng mình, không cần phải cưỡng cầu giống như người khác. Một nhà khoa học ganh đua của cải vật chất với một thương nhân, điều này có cần thiết hay không? Hãy làm tốt chức trách của mình, phấn đấu đạt được những gì mình có, không cần phải tham cầu, đây chính là cuộc sống. Không ganh đua so sánh, cuộc sống của bạn sẽ trở nên nhẹ nhàng, thoải mái hơn rất nhiều.

3. Không ai hiểu mình

Có câu nói rất hay như thế này: “Nghìn người quý mến không bằng một người hiểu mình, nghìn vàng dễ kiếm tri kỷ khó tìm”, đây chính là nói rằng trong cuộc sống thật rất khó để tìm được một người thực sự hiểu mình. Điều đau đớn nhất trong cuộc đời là không ai hiểu được bạn. Của cải vật chất ít, bạn có thể làm việc chăm chỉ để có được nó, bạn cũng có thể điều chỉnh được cái tâm ganh đua, so sánh của mình;  nhưng nếu không ai hiểu bạn, trước sau bạn chỉ có thể tự mình chủ động mà thôi.

Nếu bạn luôn tươi cười đối mặt với mọi người, người khác sẽ cho rằng bạn không quan tâm đến tổn thương của họ, thành ra họ có thể xúc phạm bạn; nếu bạn lúc nào cũng tươi tắn rạng ngời, người ta sẽ cho rằng bạn không có nỗi khổ trong lòng, và họ có thể xem nhẹ những vất vả của bạn. Bởi vì họ không hiểu bạn, nên mới hiểu lầm bạn. Cho dù bạn có phó xuất bao nhiêu đi chăng nữa, họ cũng không nhìn thấy.

Người sống ở đời, chính là mong sao những khi bạn muốn tâm sự, sẽ có một người sẵn sàng lắng nghe bạn; khi bạn không thể gắng gượng được nữa, có một người sẵn sàng làm chỗ dựa cho bạn; khi bạn tuyệt vọng bế tắc, có người nói với bạn rằng họ sẽ luôn ở bên đồng hành cùng bạn.

Dương Giáng và Tiền Trung Thư là một cặp đôi nổi tiếng trong giới văn học. Cả hai vừa là vợ chồng, vừa là tri kỷ của nhau. Có lần Dương Giáng viết một lá thư cho Tiền Trung Thư, trong thư chỉ có một chữ: Tủng (怂). Trong thư hồi âm mà ông Tiền gửi cho bà Dương cũng chỉ có một chữ: Nĩn (您).

Sau khi Dương Giáng nhận được thư trả lời của Tiền Trung Thư, bà ngay lập tức hiểu ra tâm ý của đối phương, hóa ra chữ “Tủng” mà bà Dương viết, ý tứ chính là muốn hỏi Tiền Trung Thư rằng trong lòng ông rốt cuộc có bao nhiêu người? Và chữ “Nĩn” trong thư hồi âm mà ông Tiền viết, ý tứ là trong trái tim anh chỉ có mỗi mình em.

Có người hiểu mình là một loại hạnh phúc. Đồng hành với người hiểu mình, bạn có thể ngắm nhìn mọi cảnh vật trên đường đi; đường dài dằng dặc, nếu được nâng đỡ bởi sự thấu hiểu, có thể mang đến cho bạn sự vững chãi, dũng khí để bước tiếp chặng đường.

Cuộc sống vốn không dễ dàng, nên hãy coi sự ấm lạnh của kiếp nhân sinh là niềm hạnh phúc.

Cuộc sống có quá nhiều cái khổ, nhưng lại không hề khổ!! Buông bỏ những thăng trầm của thế gian và nói chuyện với con người thật ở nơi sâu thẳm trong tâm hồn là con đường đẹp nhất để thực hành cuộc sống hạnh phúc. 

Hiểu được buông bỏ, ta mới có thể tháo gỡ gánh nặng trong tâm. Chỉ khi không còn sự ganh đua, so sánh, ta mới có thể sống một đời nhẹ nhõm. Không hối hận không sợ hãi, chúng ta mới có thể sống một cuộc sống hạnh phúc.

Trên đường đời đằng đẵng, muốn gặp được vài người hiểu mình, điều đó thật sự quá khó. Nếu gặp được thì nên biết quý trọng, không gặp được thì cũng đừng quá bận tâm. 

Đời người rất khổ, nhưng cũng đừng dễ dàng lùi bước. 

Đời người rất khổ, nhưng cũng đừng đánh mất dũng khí. 

Đời người rất khổ, chúng ta nên coi những thăng trầm của cuộc đời như một dòng sông hạnh phúc chạy mãi không dừng.


Theo Xuefo

Thiện Quân biên dịch 

Đọc tiếp