‘Hậu đức tải vật’, có một quy luật chuẩn xác hơn cả đoán mệnh
Người già thường hay nói: “Người sống trên đời, không sợ phúc khí không đến, chỉ sợ không có phúc để hưởng”...
Tại sao nói như vậy? Kỳ thực câu nói này rất có đạo lý. Nếu không ngại, bạn hãy nhìn thử xung quanh mình xem. Tại sao có người sau khi trúng số liền bị bệnh nặng? Vì sao giới trẻ ngày nay dễ ra đi sớm? Tại sao có người ngay sau khi xây xong nhà lại gặp tai nạn ô tô? Tại sao lại như vậy? Tôi có thể nói với bạn, chính là 4 chữ này: “Đức bất phối vị”, tạm hiểu là địa vị xã hội và đãi ngộ của một người không tương xứng với đức hạnh, phúc báo của bản thân người đó.
Đức không xứng với địa vị ắt có tai ương
Với tất cả sự giàu có, trí tuệ và mọi thứ chúng ta đang sở hữu, người xưa đã dùng một chữ để đại biểu gọi là “vật” trong “hậu đức tải vật” (đức dày chở muôn vật), hậu là ý sâu dày, đức có nghĩa là làm việc, sinh sống và ứng xử thuận theo quy luật tự nhiên, tải chính là chuyên chở, vật chính là phúc báo mà chúng ta đang nói đến.
Câu nói ngược lại của “hậu đức tải vật” là “đức bất phối vị” (đức hạnh không tương xứng chức vị). Chức vị có nghĩa là sự đãi ngộ và phúc báo của chúng ta, “đức bất phối vị” có nghĩa là đức hạnh của chúng ta không tương xứng với phúc báo của chúng ta. Lấy một ví dụ, có một chiếc bàn chỉ có thể chịu được trọng lượng 10 kg, nếu phải đặt 15kg, 20kg hoặc 50kg lên đó, chúng ta xem chiếc bàn này sẽ như thế nào? Nó bắt đầu run rẩy, biến dạng, nếu cứ tiếp tục thì chẳng mấy chốc nó sẽ sập đổ hoàn toàn.
Tiền tài, quyền lực, danh vọng đều là phúc báo của bản thân mỗi người, đều là những thứ đè lên thân chúng ta. Liệu bạn có thể vác được chúng không? Dựa vào đâu để vác chúng, chính dựa vào đức hạnh phù hợp với quy luật của vạn vật. Thân là cha mẹ, ông bà, bạn cần thường xuyên nói với con cái về việc trân quý phúc báo của mình. Điều đó sẽ rất có lợi cho chúng.
Phúc báo chính là những thứ chúng ta được hưởng, ví như được ăn ngon, mặc đẹp, người có phúc báo mặc đồ hiệu thì sẽ không mặc đồ chợ, người có phúc báo được ăn ngon thì sẽ ăn toàn các món ngon, đây chính là phúc báo.
Người xưa giảng phải trân quý phúc báo, hơn nữa còn phải biết tích lũy phúc báo cho mình, như vậy mới có thể hưởng phúc dài lâu.
Có người nói: “Tôi không tin mấy thứ này”. Muốn biết có thật hay không, bạn có thể tự mình chiêm nghiệm thử.
Người xưa có câu: “Quân tử ái tài, thủ chi hữu đạo”, tạm hiểu là người quân tử dù có yêu thích tiền, nhưng cũng phải kiếm tiền một cách đúng đắn, đạo lý này rất quan trọng. Có những doanh nhân thường dùng các thủ đoạn bất hợp pháp để có được những thứ trong mệnh không có. Điều này không phải là tự mình chuốc lấy tai vạ sao? Vì vậy, có không ít trường hợp đã bị bỏ tù và bị kết án? Đó đơn giản là vì “đức bất phối vị” mà thôi.
Chúng ta sử dụng điện thoại rẻ tiền, đi giày rẻ tiền, mặc quần áo bình dân... Tại sao phải như vậy? Bởi vì chúng ta không có nhiều đức như vậy, nên chúng ta sử dụng những thứ rất mộc mạc này, chúng ta sẽ thấy thoải mái hơn. Nếu chúng ta không có đức dày mà muốn hưởng thụ quá nhiều, ví như muốn có được chiếc xe sang, căn biệt thự sang trọng hay bữa ăn đẳng cấp, thế thì chúng ta đang rút cạn phúc báo của chính mình, tổn phúc của chính mình. Khi biết được sự thật này, liệu bạn có còn dám ăn, dám dùng chúng nữa không?
Ngày nay, mọi người điên cuồng chạy theo danh lợi, nổi tiếng bằng mọi cách, vì để kiếm tiền mà bất chấp thủ đoạn. Mỗi ngày chúng ta nhìn thấy chiếc xe sang này, căn biệt thự lộng lẫy kia, thấy một người nào đó làm quan lớn như thế nào, trong tâm liền nghĩ tôi nhất định phải kiếm được món tiền này. Mọi người đều đang suy nghĩ như vậy, hoàn toàn bất chấp đạo đức. Kết quả thế nào đây? Những người làm giàu bằng việc tổn hại người khác sẽ không bao giờ tận hưởng giàu sang được lâu dài; những người làm trái luân thường đạo đức rất mau đã bị tàn lụi. Chung quy vẫn là đức hạnh không xứng với chức vị ắt có tai ương.
Hãy trân quý phúc báo mình đang có
Học sinh và trẻ em ngày nay cũng như vậy, lúc nào cũng muốn thứ tốt nhất. Bây giờ các em không kiếm được một đồng xu nào cả, mà lại muốn thứ tốt nhất, là ai đã dạy các em thành như vậy? Chính là phim ảnh, xã hội, bố mẹ, thầy cô đã dạy các em thành như vậy. Nhà trường dạy các em qua việc so sánh, ganh đua thành tích, phụ huynh cũng dạy các em kiểu như “ngày mai bố mẹ sẽ mua cho con cái tốt hơn”.
Mọi người hãy xem, điều này thật tai hại, con trẻ không biết rằng hưởng phúc quá nhiều sẽ như thế nào. Người xưa dạy rằng điều này sẽ hao tổn phúc báo của các em. Tổn phước, tổn thọ mà người xưa thường nói là rất có đạo lý. Mọi người đừng quên rằng tuổi thọ và phúc báo đều là năng lượng, bản thân con người cũng là thể năng lượng.
Chúng ta không biết yêu thương con trẻ đúng cách, kiểu yêu thương con trẻ ngày nay hoàn toàn đi ngược với lẽ thường. Bạn càng cưng chiều chúng, thì chúng càng dễ mắc bệnh, càng dễ xảy ra chuyện bất trắc, càng dễ ra đi sớm. Tại sao lại có nhiều người trẻ rời đi sớm như vậy? Tại sao có nhiều người mới hơn 30 tuổi lại mắc nhiều bệnh tật như vậy? Bởi vì phúc báu, năng lượng của anh ta đã bị cạn sạch. Vì vậy, việc ăn uống, sinh hoạt đơn giản thực sự có chỗ tốt, hiểu được đạo lý này chính là sẽ biết hài lòng với những thứ mình đang có, tránh được việc phí phạm, tổn hao phúc báo của mình.
Bạn thấy những doanh nhân đó rất giàu có, bạn nghĩ mình phải làm sao để có được số tiền này. Chứ không biết một người có đức hạnh và phúc báo như thế nào mới có thể ngồi vào được vị trí này, mới có thể ngồi được vững chắc như vậy.
Trong Kinh Dịch có câu: “Nhà tích thiện, ắt phúc có dư, nhà không tích thiện, ắt họa có thừa”. Bạn thấy người ta trở nên giàu có, bạn thấy người ta được nổi tiếng, bạn thấy người ta trở thành giáo sư, trong lòng bạn cảm thấy mất cân bằng, nhưng bạn đã bao giờ nghĩ xem họ có đức hạnh lớn như thế nào? Còn bạn có đức hạnh lớn như thế hay không?
Nói tóm lại: thích cho đi thì được nhiều phúc báo; thích cảm ân thì mọi việc ngày càng thuận lợi; thích giúp người thì sẽ gặp được nhiều quý nhân; hay oán trách chỉ tăng thêm phiền muộn; thích biết đủ sẽ có nhiều niềm vui; thích trốn tránh chỉ thêm nhiều thất bại; thích tận hưởng thì bạn bè ngày một đông; hay nóng giận chỉ tăng thêm nhiều bệnh; thích chiếm hời chỉ càng thêm nghèo khó; thích bố thí giúp ta thêm giàu sang.
Vậy nên, sống ở đời, hãy biết trân quý và cảm ơn tất cả.
Theo Secretchina
Thiện Quân biên dịch