Liên kết kỳ lạ giữa những người thân chưa từng gặp mặt: Một câu chuyện có thật

Liệu có mối liên hệ nào giữa những người thân chưa từng gặp mặt, không có quan hệ huyết thống hay duyên phận? Dưới đây là hai câu chuyện có thật được kể theo ngôi thứ nhất. Họ đã gọi tên người thân đã khuất mà họ hoàn toàn không biết, thậm chí còn nhìn thấy điều gì đó, khiến những người thân khác kinh ngạc và hoang mang.
Người ông phát sáng
Năm tôi 7 tuổi, tôi từng sống trong một biệt thự ở bãi biển Jersey. Một ngày nọ, tôi đang ngồi trên ghế sofa, hai tay nghịch quả bóng chày, ném đi ném lại. Khi tôi ngẩng lên, tôi thấy chú tôi xách một giỏ quần áo xuất hiện. Chú ấy đi từ bên này phòng khách sang bên kia, bận rộn trong căn phòng đối diện. Đột nhiên, tôi thấy phía sau chú tôi xuất hiện một "người xanh lá cây" phát sáng. Ông ấy đeo kính trên mặt, có ria mép và là một người hói đầu. Khi tôi phát hiện ra ông ấy, người xanh lá cây cũng quay đầu về phía tôi, vừa vẫy tay vừa mỉm cười với tôi, rồi biến mất trong phòng.
Khi chú tôi mang thêm quần áo cần giặt ra, tôi bất ngờ hét lên một tiếng: "Ông nội Hank!" Tôi không biết tại sao mình lại nói ra câu đó. Những người thân nghe thấy câu này đều lộ vẻ kinh ngạc hoặc bối rối. Tôi kể lại cho họ nghe những gì mình vừa nhìn thấy. Khi kỳ nghỉ đó kết thúc, bố mẹ tôi cho tôi xem ảnh của ông nội Hank. Họ nói với tôi rằng ông nội Hank đã qua đời trước khi tôi sinh ra, vì bệnh bạch cầu. Trước đó, tôi chưa bao giờ xem ảnh của ông, nên không biết ông nội Hank trông như thế nào. Khi tôi nhìn thấy bức ảnh này, người trong ảnh trông giống hệt như người xanh lá cây kia.
Những người chị em không có duyên
Khi tôi khoảng 3 tuổi, bố mẹ tôi đã mua cho tôi một ổ thú nhồi bông hình thỏ. Tôi đặt tên cho con thỏ đực trưởng thành là tên của bố tôi, con thỏ cái trưởng thành là tên của mẹ tôi, và hai con thỏ đực nhỏ được đặt theo tên của anh trai tôi và con mèo đực của gia đình. Trong bộ đồ chơi này còn có hai con thỏ cái nhỏ, một con được đặt theo tên tôi. Vì tôi không có chị gái hay em gái, nên tôi đã nghĩ ra một cái tên cho con thỏ cái còn lại, không vì lý do gì cả, tôi gọi nó là Catherine.
Sau đó, khi tôi chia sẻ tên của những con thỏ với bố tôi, ông ấy đã biến sắc khi nghe thấy tên con thỏ cái là Catherine. Tôi nhớ rằng giọng điệu của ông ấy có phần nghiêm khắc, và ông ấy bảo tôi không được kể chuyện này với mẹ, bởi vì bình thường ông ấy là một người cha rất vui vẻ. Vì vậy, phản ứng lúc đó của ông ấy khiến tôi rất sốc, và tôi cũng nghe theo lời ông ấy, không bao giờ nhắc lại chuyện này nữa. Theo thời gian, cuối cùng những con thỏ đồ chơi này cũng được tặng đi, và tôi cũng không để tâm đến chuyện đó nữa.
Khoảng 15 năm sau, vào một ngày nọ, tôi và mẹ đang chơi ghép hình, ông bà tôi thì đang xem TV ở phòng bên cạnh. Lúc đó, chúng tôi nghe thấy TV đang chiếu về nội dung song sinh, tôi liền đùa với mẹ rằng nếu có một người song sinh giống như tôi, thì bà ấy sẽ còn khổ sở (vất vả) hơn biết bao. Mẹ tôi liền nói với tôi rằng tôi thực sự có một người song sinh, nhưng đứa trẻ đó đã chết non, và câu chuyện này cũng không được nhắc đến nữa.
Một thời gian sau, khi tôi lật xem quyển album ảnh của gia đình, tôi phát hiện một bức thư gửi cho mẹ tôi, được gửi bởi một người cô, đề ngày là một tháng trước khi tôi sinh ra. Trong thư, người cô này đề cập đến kế hoạch đến thăm mẹ tôi, phần cuối không chỉ nhắc đến tên tôi, bày tỏ sự háo hức muốn gặp tôi, mà còn nhắc đến việc cũng muốn gặp Catherine. Hóa ra đó là tên của người chị em không có duyên phận của tôi.
Theo Secretchina
Minh Nguyệt