Mọi mất mát trong cuộc đời đều sẽ được bù đắp
Đời người đôi khi giống như một tờ giấy, điều quan trọng là bạn có thể chọc thủng nó hay không. Phong cảnh chính ở trong cái vết thủng đó, bạn đừng có không tin.
Đôi lúc, chúng ta luôn nghĩ rằng bản thân đã đánh mất thứ gì đó. Sự thật lại không phải như vậy, mà là chúng ta chưa nhìn thấy “mặt khác của sự việc”.
Mỗi người đều đang theo đuổi sự hoàn hảo, nhưng cuộc đời lại luôn có một vết nứt. Nếu mọi việc đi ngược lại mong muốn của bạn, thì cách tốt nhất là bạn hãy thay đổi góc nhìn theo chiều hướng khác.
1. Những tình cảm không thể giữ được đều đang thỏa mãn niềm hạnh phúc của bạn
Hà Thích là người huyện Giang Âm, tỉnh Giang Tô, ông nhà nhân vật chính trị thời nhà Thanh. Vào năm Hàm Phong thứ sáu, Hà Thích trở thành Tri phủ vùng Kiến Xương, Giang Tây. Một nhà già trẻ, lớn nhỏ sống trong nha môn, khung cảnh rất náo nhiệt.
Thật không may, thời gian tốt đẹp chẳng được dài lâu. Quân đội Thái Bình Thiên Quốc tấn công Kiến Xương, người nhà của Hà Thích bị giết hại, bản thân ông phải trốn đi nơi khác, còn bị mất chức quan.
Nỗi đau mất đi gia đình vốn không làm ông suy sụp, mà còn giúp ông đứng dậy mạnh mẽ. Ông tự mình gom tiền, chiêu mộ dũng binh; sau đó, triều đình đã miễn trừ tội trạng của ông. Điều khó được hơn nữa là ông lại một lần nữa gặp được người nguyện ý gắn bó cả cuộc đời với ông.
Tăng Quốc Phiên, một nhà chính trị kiệt xuất thời nhà Thanh, và là bạn thân của Hà Thích, cho rằng gia đình Hà Thích tuy bất hạnh, nhưng tám người trong gia đình đều là người trung liệt; gia đình mới lại có khói bếp, vậy còn buồn gì nữa?
Mỗi người chúng ta đều khao khát một tình yêu đẹp đẽ, gặp được một người có thể cùng nhau chung sống đến lúc già; đều mong có một gia đình, trong đó anh em biết yêu thương nhau, cha hiền con hiếu.
Tuy nhiên, duyên phận cũng giống như trò chơi “trốn tìm”. Có người ba bốn mươi vẫn cô đơn một mình; có người kết hôn rồi lại ly hôn. Cũng có một số người kết hôn rồi nhưng lại góa bụa, thậm chí vợ con ly tán.
Có câu nói rằng, cái cũ không đi thì cái mới sẽ không đến.
Không ai muốn mất đi một thành viên trong gia đình, cũng không ai muốn mất đi một mối duyên phận, nhưng ta có thể làm được gì đây? Người nên rời đi, cuối cùng cũng sẽ ra đi. Ngay cả cha mẹ yêu thương bạn nhất, cuối cùng rồi cũng sẽ ra đi.
Dù vậy, bạn cũng đừng lo lắng quá, khi cha mẹ già yếu rồi mất đi, sẽ đến phiên bạn trở thành “trưởng giả”, đây là sự luân hồi trong gia đình; khi những “người thân” hết duyên rời đi, những người có duyên rồi sẽ đến, đây chính là duyên nợ.
Nếu bạn cứ khắc khoải nhớ nhung cả đời, thế thì “tình cảm” đó sẽ sống mãi trong trái tim bạn, đó cũng là một dạng “thiên trường địa cửu” theo hình thức khác.
2. Danh lợi mất đi thì thôi, quan trọng là bạn hãy mở rộng khuôn mẫu của mình
Vào thời Bắc Tống, Tể tướng Vương An Thạch chủ trương cải cách, trong khi Tô Đông Pha lại ra sức phản đối.
Tô Đông Pha bị đày đi Hoàng Châu vì vụ án thơ Ô Đài nổi tiếng trong lịch sử. Nhìn thì như cách diễn đạt không đúng, nhưng thực chất đây là màn đối đầu giữa “cải cách và không cải cách”, có mối liên hệ nhất định với Vương An Thạch.
Sau đó, Vương An Thạch thoái ẩn, dưỡng già ở Kim Lăng. Tô Đông Pha trên đường từ Hoàng Châu đến Nhữ Châu, thuận tiện ghé qua thăm Vương An Thạch.
Hai đối thủ gặp lại nhau, cứ thế mở miệng cười tan cuộc oán thù.
Vương An Thạch khen Tô Đông Pha: “Không biết mấy trăm năm sau liệu có được một người như ông hay không”.
Bỏ qua danh lợi, có thể làm bạn với bất cứ ai; mất đi danh lợi, có thể coi tận đáy vực thẳm của cuộc đời là bước khởi đầu của sự vươn lên.
Sau khi Vương An Thạch thoái ẩn, ông chuyên tâm vào việc đọc, viết chữ, đứng vào hàng ngũ "Đường Tống bát đại gia".
Tô Đông Pha đã đi khắp “Đại giang nam bắc” — nếu hỏi thành tựu một đời của ông, đó chính là du ngoạn Hoàng Châu, Huệ Châu và Đan Châu.
Tục ngữ nói: “Tâm thái lớn bao nhiêu, thì sân khấu lớn bấy nhiêu”.
Khi một người khổ sở chạy theo danh lợi, nhìn thì thấy có vẻ tích cực vươn lên, nhưng kỳ thực là “Lòng người vô đáy không bao giờ là đủ”, người đó đã rơi vào cạm bẫy của dục vọng.
Nếu bạn mất đi danh lợi, mong bạn đừng buồn, mà hãy lạc quan lên, vì cuối cùng bạn cũng có thể nghiêm túc suy ngẫm về bản thân. Chính như người ta thường nói, bàn tay nắm chặt thì bên trong chẳng có gì, nhưng nếu buông tay, bạn có thể có cả thế giới.
Trời không tuyệt đường người. Nếu bạn tuyệt vọng, không phải thế giới này đã không còn hy vọng nữa, mà là trái tim bạn đã đến bước đường cùng.
Đừng vì danh lợi đã mất đi mà buồn khổ, nếu không bạn sẽ mất cả cuộc đời. Hãy gạt đi những giọt nước mắt, từ nay bạn có thể khởi hành nhẹ nhàng. Đứng ở điểm xuất phát, bốn mắt tám hướng đều có đường đi.
3. Những tiếc nuối trong quá khứ sẽ trở thành sự hoàn hảo trong tương lai
Vào cuối thời nhà Thanh, Du Việt, người huyện Đức Thanh, tỉnh Chiết Giang nhờ nỗ lực không ngừng, vào năm Đạo Quang thứ 30 dưới triều đại nhà Thanh, ông đã vượt qua kỳ thi tiến sĩ, vào triều làm quan.
Khi đang làm nhiệm vụ ở Hà Nam, ông bị quan Ngự sử Tào Trạch luận tội vì cho rằng ông cố tình đưa ra đề thi trái quy định. Bất đắc dĩ, ông phải rời bỏ chốn quan trường, trở về quê nhà, kiếm sống bằng nghề dạy học và viết văn.
Vào năm Đồng Trị thứ 10, quan Học chính Chiết Giang là Từ Thụ Danh đã tiến cử Du Việt, hy vọng lần nữa ông được trọng dụng.
Du Việt đã viết thư cho Tăng Quốc Phiên, mong nhận được sự giúp đỡ bí mật. Nhưng Tăng Quốc Phiên đã từ chối.
Con đường làm quan mà ông hằng mong ước cũng đã không còn hy vọng nữa, nhưng Du Việt lại ngày càng có những bước tiến xa hơn trên con đường giảng dạy.
Nhà cách mạng dân chủ và học giả Chương Thái Viêm; bậc thầy nghệ thuật Ngô Xương Thạc, v.v. đều là học trò của ông. Bản thân ông cũng đã trở thành một nhà văn, được mệnh danh là người sáng lập "Trường phái Tân Hồng Học" cùng với Hồ Thích.
Đời người chính là giống như một cái bát, dù bạn có sử dụng cẩn thận đến đâu, thì nó cũng đều có thể bị rơi vỡ. Nếu chiếc bát chỉ bị sứt mẻ, thì đó là điều may mắn nhất, bởi khi nhìn từ một góc độ khác, chiếc bát vẫn hoàn hảo.
Chỉ là rất nhiều người quá theo đuổi sự hoàn hảo, nên ngày nào cũng nhìn chằm chằm vào vết sứt đó, khiến chiếc bát còn có thể dùng được trở thành chiếc bát vỡ.
Có một người phụ nữ lúc nhỏ bị té ngã, để lại một vết sẹo nhỏ trên khuôn mặt, điều này khiến cô rất tự ti. Sau này khi quen bạn trai, cô luôn dùng tóc che lại khuôn mặt của mình. Vì vậy, vài mối tình đã kết thúc trong thất bại.
Một ngày nọ, có người đàn ông nói với cô rằng: “Những vết sẹo trên mặt đều là dấu vết nụ hôn của thiên sứ”.
Và điều kỳ diệu đã xảy ra, cô ấy đã trở nên tự tin, cuộc sống trở nên suôn sẻ hơn, thậm chí cô còn bước vào điện đường hôn nhân cùng người đàn ông đã khen ngợi mình.
Mọi hối tiếc trong cuộc đời giống như những vết sẹo lúc ẩn lúc hiện. Nếu đặt vết sẹo trên gương mặt, thì bạn căn bản không nhìn thấy nó; còn nếu để vết sẹo trên tim, thì nỗi đau âm ỉ đó sẽ theo bạn cả đời.
Hãy vứt bỏ những khuyết điểm của ngày hôm qua, làm cho chúng trở nên hoàn hảo ngày hôm nay và thậm chí còn hoàn hảo hơn vào ngày mai.
4. Mọi mất mát trong cuộc đời đều sẽ được bù đắp
Một bông hoa héo rụng không thể phát nát cả mùa xuân, một chuyện cũ đau buồn không thể hủy hoại một người luôn nhớ đến những điều tốt đẹp.
Nữ diễn viên Audrey Hepburn từng nói: "Hãy trân trọng cuộc sống. Dù chuyện gì xảy ra, hay dù có gặp ai, đều phải tận hưởng trải nghiệm đó. Những trải nghiệm trong quá khứ đã dạy cho tôi biết trân trọng hiện tại".
Được và mất luôn khá cân bằng. Nếu bạn buồn bã vì đã đánh mất thứ gì đó, thế thì điều tốt mà bạn đáng lẽ nhận được cũng sẽ không đến.
Vậy nên, những lúc đau khổ và khó khăn nhất, nếu bạn vượt qua được, thì đó chính là mùa xuân; những lúc hạnh phúc nhất, nếu bạn học được cách chia sẻ, thì hạnh phúc của bạn cũng sẽ bền lâu.
Cái gọi là vận mệnh, nhìn vào thì thấy muôn màu muôn vẻ, nhưng tóm lại nó chỉ là tình cảm, lợi ích và thời gian.
Xin bạn đừng lo lắng, Mặt trời lặn rồi, thì Mặt trăng sẽ mọc; Mặt trăng lặn rồi, thì Mặt trời sẽ nhô lên. Ánh sáng làm sao có thể biến mất được?
Mọi việc đều đã có định số, mọi mất mát trong cuộc đời đều sẽ được bù đắp. Vậy nên, quãng đời còn lại, bạn hãy vững tin rằng, chỉ cần bạn lương thiện, trời xanh sẽ tự có an bài.
Theo Tao Roudan
Thiện Quân biên dịch