Nếu Thần Phật thực sự tồn tại, bạn sẽ được gì và mất gì?
Trên thế gian này, đôi khi những gì nghe tận tai, nhìn tận mắt không hẳn đã đáng tin. Duy chỉ có dùng tâm mà cảm nhận, lĩnh hội mới mong thấu hiểu được điều huyền diệu phía sau.
Nhiều năm trước, tại một hội trường lớn có vị học giả tuyên bố với mọi người rằng Phật là tuyệt đối không tồn tại. Lúc mọi người muốn ông chứng minh lời mình nói là đúng, học giả nọ liền cao giọng nói như thách thức Đức Phật: “Đức Phật quả thực người có linh thì hãy xuống đây, trước mặt rất đông mọi người hãy giết chết ta đi. Khi ấy chúng tôi sẽ tin là người thực sự tồn tại”.
Ông ta yên lặng trong mấy phút như có ý chờ đợi. Đương nhiên là Đức Phật không hiển linh để giết chết ông ta. Học giả nọ liền bước đi quanh sân khấu một vòng, đưa mắt nhìn khán phòng một lượt rồi nói: “Mọi người thấy rồi đấy, Đức Phật vốn dĩ là không tồn tại”.
Cả khán phòng ban đầu lặng yên, rồi râm ran những tiếng xì xào, bàn tán. Vào đúng lúc ấy, có một người phụ nữ đứng dậy giữa đám đông, trông bộ dạng có vẻ như là người vùng quê. Bà tiến gần lên sân khấu, ngước nhìn học giả nọ và nói:
“Tiên sinh, lý luận của ông rất cao minh, ông là một học giả uyên bác. Còn tôi chỉ là một phụ nữ quê mùa, không thể phản bác lại ông. Tôi chỉ muốn nói là từ trước đến nay tôi vẫn luôn luôn tin vào Thần Phật, tin vào những lời dạy bảo của Ngài và cảm thấy vô cùng thoải mái. Tôi đã có được một cuộc sống thực sự bình yên và hạnh phúc. Tôi muốn hỏi ông, nếu khi chết đi tôi phát hiện rằng những gì mình tin vào Đức Phật trước đây hết thảy đều không tồn tại, vậy tôi sẽ mất đi cái gì đây?”.
Vị học giả suy nghĩ một hồi lâu, cả hội trường yên lặng, người nghe rất đồng tình với suy luận này. Ngay cả vị học giả nọ cũng thán phục trong lòng. Ông thấp giọng trả lời: “Khi đã chết đi rồi thì mọi thứ đều là hư vô cả, còn được mất gì đây. Phu nhân, ta nghĩ bà không bị tổn thất gì cả”.
Người phụ nữ nọ mỉm cười, lại nói: “Cảm ơn ông! Nhưng tôi vẫn còn một câu nữa muốn nói. Thưa ông, nếu khi chết đi và thấy những gì Đức Phật răn dạy là đúng sự thật, lục đạo luân hồi là có tồn tại thật, khi ấy ông sẽ mất những gì?”. Vị học giả suy nghĩ một hồi lâu mà chẳng nói được lời nào.
Con mắt thịt chỉ có khả năng hạn hữu và nó dẫn người ta đến một cực đoan: Phủ nhận tất cả những gì không nhìn thấy, không thấy thì không tin. Ngày nay, do ảnh hưởng của thuyết vô thần, nhiều người cũng nghi hoặc sự tồn tại của Thần Phật. Họ chỉ tin vào khoa học thực chứng.
Bất kể là con người có tin vào Thần Phật hay không thì Thần Phật vẫn luôn tồn tại, từ bi bảo hộ chúng sinh. Thần Phật là những sinh mệnh cao cấp, ở cảnh giới và tầng thứ siêu xuất con người, lẽ nào chỉ một câu nói của con người là có thể quyết định họ có thật hay không? Đó chỉ là con người đang vọng tưởng vậy thôi. Con người cho rằng ý chí của mình có thể quyết định được tất cả. Kỳ thực, sinh mệnh người ta quá ư nhỏ bé, yếu ớt, khác nào hạt bụi của vũ trụ.
Người tin Thần Phật làm theo giáo huấn của Thần Phật, sống lương thiện, chân thành, nhẫn chịu, khoan dung. Họ không chỉ có được phúc báo trong tương lai mà còn có được nội tâm an hoà, hạnh phúc trong hiện tại. Dù họ xuất thân quê mùa, hay địa vị rất đỗi bình thường, nhưng chẳng phải họ chính là những người khôn ngoan nhất hay sao?
Minh Nguyệt