Nguồn gốc của bệnh dịch: Ngoài sự vận chuyển ngũ hành sinh ra khí xấu, còn liên quan mật thiết đến con người

Bệnh dịch hoành hành khắp nơi, không cần dùng đến vũ khí, âm thầm cướp đi sinh mạng con người. Cuối thời Tây Tấn, một trận đại dịch khiến mười nhà thì chín nhà trống rỗng. Dịch bệnh không ngừng, lại thêm nạn đói hoành hành, xác người chết la liệt khắp nơi, cảnh tượng vô cùng thương tâm. Một đạo sĩ thương xót chúng sinh, viết một đạo sớ bay lên trời. Thái Thượng Lão Quân giáng trần, nói rõ cho ông ta sự thật đằng sau bệnh dịch.
Vào cuối thời Tây Tấn, ở núi Mã Tích, Giang Tô có một đạo sĩ tên là Vương Toản. Bình thường ông tích công đức, cứu giúp chúng sinh, thậm chí đối với động vật cũng rất nhân từ.
Sau khi Tấn Vũ Đế băng hà, hoàng tộc thất thế, Hoàng hậu Giả Nam Phong chuyên quyền, thao túng Tấn Huệ Đế Tư Mã Trung. Bà ta giả truyền thánh chỉ, khiến các vị vương gia trong hoàng tộc họ Tư Mã bất mãn, dẫn đến loạn bát vương. Cuộc nội loạn này khiến Tây Tấn suy yếu nghiêm trọng. Các dân tộc du mục nhân cơ hội này mà tràn vào, từ đó dẫn đến loạn Ngũ Hồ.
Tây Tấn gặp họa nội xâm ngoại loạn, Trung Nguyên ly tán, thiên hạ đại loạn. Cuối thời Tây Tấn, dịch bệnh hoành hành, nạn đói xảy ra khắp nơi, lại thường xuyên xuất hiện khí độc, rất nhiều người nhiễm bệnh dịch và trúng khí độc mà chết. Dân sinh điêu đứng, đồng ruộng bỏ hoang, khắp làng khắp thành mười nhà thì chín nhà trống rỗng. Do dịch bệnh và nạn đói cùng lúc tấn công, rất nhiều người đã chết. Lúc bấy giờ, khắp thiên hạ Tây Tấn, xác người chết la liệt đầu đường xó chợ, cảnh tượng thảm khốc, đập vào mắt vô cùng thương tâm.
Vương Toản là một tu sĩ, vốn lấy việc tu thân dưỡng tính, cứu giúp chúng sinh làm niệm tưởng. Ông có tấm lòng từ bi, không nỡ nhẫn tâm nhìn thấy nhiều người chết như vậy. Vì thế, trong căn phòng thanh tịnh của mình, ông cung kính viết một bản tấu chương, dâng lên Thiên Thần để cầu cứu, đồng thời thành tâm khẩn cầu trời cao cứu giúp dân chúng đang gặp tai ương trên thế gian. Trong lòng ông đau buồn, thương xót cho bá tánh gặp nạn mà khóc suốt ba ngày ba đêm.
Đến đêm ngày thứ ba, bỗng nhiên xuất hiện một luồng sáng chói lòa, chiếu sáng khắp nhà ông, tiếp theo là mây lành cuồn cuộn, gió lành hiu hiu thổi, nhạc tiên du dương, hương thơm kỳ lạ lan tỏa khắp nơi. Lúc này, hơn ba ngàn thiên binh thiên tướng tay cầm binh khí, giáng xuống sân nhà họ Vương. Họ xếp hàng ngay ngắn, cảnh tượng trang nghiêm long trọng, dường như đang nghênh đón một vị thần tiên nào đó.
Một lát sau, lại xuất hiện một đội nghi trượng khác, có các nàng tiên nữ cầm cờ phướn bằng ngọc, lọng che bằng gấm vóc dẫn đường phía trước. Lại có các vị tướng quân Long Hổ oai phong, các vị đại tướng quân mặc áo giáp vàng, cùng các vị thần tiên khác giáng trần. Họ cung kính đứng vào vị trí của mình. Cả sân nhà trở nên trang nghiêm, uy nghi lẫm liệt.
Lúc này, cùng với tiếng trống nhạc vang trời, mây tan, ngũ sắc hào quang chói lọi, khiến người ta phải nheo mắt. Một vị thần tiên đeo bảo kiếm bên hông, tay cầm hốt ngọc bước đến trước mặt Vương Toản nói: "Thái Thượng Đạo Quân giá lâm."
Vương Toản thấy một cái ngai lớn nạm trăm báu từ trên không trung hạ xuống, Thái Thượng Lão Quân ngồi xếp bằng trên đài sen ngũ sắc, bên cạnh có hai vị chân nhân và hai vị thiên đế hầu hạ.
Tiên giáng trần, Vương Toản cúi lạy. Thái Thượng Lão Quân nói: "Ngươi có lòng thương xót, nghĩ đến nỗi khổ của bách tính, viết tấu chương dâng lên trời. Tấu chương của ngươi từng chữ từng chữ đều là máu tim, cảm động trời đất thần minh. Theo thỉnh cầu của thần đất, ta đặc biệt đến gặp ngươi."
Tiếp đó Thái Thượng Lão Quân nói một tràng rất dài, phân tích cho ông ta về hình thái tồn tại của sinh mệnh, nguyên nhân bách tính trên thế gian gặp phải tai kiếp.
"Một âm một dương hóa dục vạn vật trên thế gian, kim mộc thủy hỏa thổ ngũ hành tương sinh tương khắc. Giữa ngũ hành có thịnh có suy, có mới có cũ, sinh lão bệnh tử không ngừng nghỉ, cho nên vạn vật sinh sôi không ngừng, liên tục tồn tại. Trải qua ức vạn kiếp, vạn vật sinh trưởng liên tục trước sau không ngừng nghỉ.
Phàm là người trường sinh, hợp với khí số thuần dương, mới có thể thăng thiên thành tiên. Phàm là người chết sẽ chìm vào âm giới, ở dưới đất làm quỷ. Cho dù trong loài quỷ, cũng có tốt xấu mạnh yếu, cương nhu thiện ác, không khác gì nhân gian.
Ngọc Hoàng lo lắng quỷ quái thần linh cấp thấp hoành hành tác ác, làm hại con người, thường phái Ngũ Đế Tam Quan tuần tra các cõi, kiểm tra quỷ thần các bộ, đồng thời chế định luật lệ đầy đủ để ràng buộc bọn chúng.
Tuy nhiên mỗi khi đến thời mạt thế, lòng người bất chính, kẻ lừa lọc giả nhân giả nghĩa rất nhiều, phá hoại phong khí thuần hậu trung lương, dẫn đến gian trá và tà ác sinh sôi. Những kẻ này bất trung với vua, bất hiếu với cha mẹ, trái với tam cương ngũ thường của cổ huấn, chẳng khác nào tự tìm đường chết."
Tiếp đó Thái Thượng Lão Quân còn giảng từ thời thượng cổ, từ khi Hoàng Đế, Bạch Đế, Xích Đế, Thiên Hoàng Đại Đế... sáu vị thiên đế cai quản thiên đình tới nay, ma quỷ tập hợp những hồn ma tà ác của những kẻ bại trận tử trận từ các triều đại, tụ tập thành một bè phái, hoành hành trên thế gian, tàn hại bách tính. "Chúng cưỡi gió đạp mưa, chờ thời cơ hành động. Mỗi khi gặp thời buổi suy tàn, chúng liền kéo đến, gây ra ôn dịch bệnh tật, làm hại dân lành.
Những hồn ma bại tướng tàn hại dân lành thuộc về loại yêu ma quỷ quái. Chúng thừa cơ hội khí xấu trong ngũ hành âm dương, gây ra đủ loại bệnh tật lớn nhỏ. Tuy nhiên, chúng dù sao cũng là thứ âm tà, sợ dương khí (chính khí), chỉ cần dùng thần chú áp chế, chúng sẽ không thể tác yêu tác quái nữa."
Nói xong, Thái Thượng Lão Quân truyền cho Vương Toản hai quyển kinh văn, bảo ông ta làm theo bí quyết trong kinh sách là có thể cứu vớt muôn dân. Thái Thượng Lão Quân khuyến khích ông ta: tiếp tục siêng năng tu luyện, tích lũy âm đức, ngày sau thành tiên rất có hy vọng. Nói xong những điều này, Thái Thượng Lão Quân cùng với đoàn tùy tùng ngàn xe vạn ngựa trong nháy mắt bay lên trời, trở về thiên cung.
Vương Toản làm theo yêu cầu bí quyết trong kinh văn, trai giới tắm gội, ở vùng Giang Nam cứu chữa cho dân chúng. Nhờ thần lực bí quyết Lão Quân truyền thụ, rất nhanh đã dập tắt được dịch bệnh. Rất nhiều người dân đã khôi phục sức khỏe.
Nhìn từ miêu tả của câu chuyện, trong mắt thần tiên, dịch bệnh thế gian không phải tự nhiên mà có. Trong đó vừa có khí xấu do ngũ hành vận hành tạo ra, bị ma quỷ lợi dụng, vừa do chính khí của con người không đủ.
Cuối mỗi triều đại, phần nhiều là lúc đạo đức suy đồi, kẻ tâm thuật bất chính nhiều, kẻ bất nhân bất nghĩa nhiều, lừa lọc gian trá hoành hành trên đời. Trong thời loạn lạc như vậy, yêu ma quỷ quái thừa cơ hoành hành, hãm hại sinh linh. Trong câu chuyện, Thái Thượng Lão Quân truyền cho người cách chữa bệnh, thứ thực sự có tác dụng là bí quyết kinh sách.
Bí quyết này liên quan đến thần tiên, Vương Toản nhờ vào thần lực đằng sau bí quyết đã hàng phục được quỷ quái ẩn náu sau dịch bệnh, từ đó giải trừ tai họa dịch bệnh lớn cho thế gian. Điều này cũng không khó hiểu, khi đại dịch hoành hành ngày nay, rất nhiều người tu luyện có đạo đức khuyên răn hướng thiện, dạy người ta niệm chân ngôn. Tại sao niệm chân ngôn có thể khiến thân thể con người khôi phục, giải trừ bệnh dịch cho bản thân? Câu chuyện này đã tiết lộ câu trả lời.
Trích từ [Ngũ Đại] Đỗ Quang Đình "Thần Tiên Cảm Ngộ Truyện" quyển 5
Theo Soundofhope
Minh Nguyệt