Những điều trân quý ở phần nửa cuộc đời còn lại mà bạn nên biết
Nửa sau của cuộc đời cũng giống như nửa sau của trò chơi. Nếu đã bỏ lỡ nhiều cơ hội , hoặc mắc nhiều sai lầm , thì đây là thời điểm tốt nhất để bù đắp, và tất nhiên có thể nó sẽ là cơ hội cuối cùng. Tôi đã hơn 50 tuổi, và tôi muốn chia sẻ kinh nghiệm sống của mình với độc giả.
1. Không ngừng học hỏi
Trong thời đại ngày nay, đối với những người học chăm chỉ, khoảng trống thông tin không tồn tại. Miễn là bạn muốn, bạn có thể nhận được tất cả các loại thông tin và tìm hiểu tất cả các loại kiến thức thông qua các kênh khác nhau. Đối với những người không thích tìm hiểu, khoảng cách thông tin ngày càng lớn.
Tôi đã thấy nhiều người tìm việc ở độ tuổi 35 không nhận thức được những thay đổi của thế giới bên ngoài. Thời đại này là như vậy, đối với những người yêu thích học hỏi, họ sẽ được hưởng lợi tức của thời đại. Đối với những người không thích học hỏi, biên độ an toàn của họ sẽ bị thu hẹp. Và, đối với những người thích học hỏi, tâm trí của họ rộng mở, hòa nhập và đôi mắt của họ nhìn vào thế giới rất nhẹ nhàng.
Ngược lại, bạn sẽ luôn gặp một số trung niên tính tình “kiêu căng ngạo mạn”, không muốn tiếp thu cái mới, trong bụng ôm chặt những thứ lỗi thời, chê bai cái này, coi thường cái kia, thành kiến cứng nhắc, tinh thần không vui. Vì vậy, thực chất của lòng yêu học là “khát khao tri thức”, cũng là một loại ham muốn, khát vọng cao hơn cả bản năng sinh lý.
2. Đi thực tế để mở rộng tầm nhìn
Đây là thời đại tốt nhất và đồng thời cũng là thời điểm tồi tệ nhất. Ngày nay Internet quá phát triển, làm việc gì cũng tưởng như rất tiện lợi nhưng đồng thời con người cũng mất đi nhiều cơ hội tiếp xúc với thế giới thực . Ngày càng có nhiều người trở thành “trạch nam” và “trạch nữ” – muốn nói về những chàng trai, cô gái chỉ luôn thích ở trong nhà, lẩn trốn mọi hoạt động bên ngoài (trạch có nghĩa là lẩn trốn).
Đối với trạch nam và trạch nữ, xã hội bên ngoài vô cùng đáng sợ. Niềm vui và hạnh phúc của họ là được lẩn trốn trong nhà. Họ không đủ tự tin để bước đi dưới những con đường có nhiều người.
Tuy nhiên, bất kể bạn làm gì, luôn có sự hiểu biết về thế giới thực. Bạn cần phải đối mặt với những con người thực sự, sau tất cả mọi thứ trên thế giới này là của con người. Hãy đi ra ngoài nhiều hơn, đến những nơi khác nhau, gặp gỡ những người khác nhau, bạn có thể có được cái nhìn sâu sắc. Tri thức và thông thường sự hiểu biết của mình đôi khi có nhiều hạn hẹp.
Chúng tôi luôn nói rằng để nâng cao nhận thức, đọc và học là một khía cạnh, nhưng điều quan trọng hơn là tiếp xúc với thế giới. Giao tiếp tương tác là cách hiệu quả nhất để cải thiện nhận thức. Các bạn trẻ, đừng chỉ biết ở trong nhà, hãy đi ra ngoài và ngắm nhìn thế giới. Bạn sẽ nhận ra sự không đồng đều và đa hình của thế giới này và chấp nhận nhiều khả năng hơn. Chúng ta luôn nói rằng thế giới quan rất quan trọng, nhưng nếu bạn chưa nhìn thấy thế giới thực, thì thế giới quan sẽ đến từ đâu?
3. Nắm bắt và sáng tạo
Tôi đã nói trước đây trong chương trình phát sóng trực tiếp rằng có ba loại người trên thế giới: khán giả, diễn viên và đạo diễn.
Khán giả là những người đi theo đám đông, hoàn toàn chấp nhận bối cảnh của thế giới bên ngoài, không có ý tưởng riêng, xem người khác biểu diễn trên sân khấu và không muốn tham gia vào đó. Diễn viên khá hơn, có vai diễn riêng, có thể tham gia biểu diễn nhưng không có nhiều chủ động. Giám đốc thì khác, lên kế hoạch bố trí và có nhiều sáng kiến hơn.
Tôi đã thấy rất nhiều người làm tốt và có tố chất đạo diễn. Họ luôn có thể chủ động trong tay, sẽ không thụ động chờ đợi mà chủ động tạo ra cơ hội. Chris Saka- nhà đầu tư nổi tiếng ở Thung lũng Silicon cũng đề cập: các doanh nhân thành đạt rất chủ động, họ thích tấn công hơn là phòng thủ.
Họ sẽ chủ động kết bạn với một số người, chủ động tổ chức trò chơi, chủ động học kỹ năng mới, chủ động đưa ra ý kiến của mình … Saka nói : Làm chủ thế chủ động không chỉ giúp bạn có thêm nhiều cơ hội mới mà còn nâng cao tầm ảnh hưởng của bạn. Nếu bạn nghĩ về điều đó, bạn nên hiểu rằng những người có ảnh hưởng xung quanh bạn là những người năng động, họ rất quyết đoán và họ sẽ khiến những người xung quanh bạn làm theo lời khuyên của anh ấy.
Ngược lại, những người thụ động thường ngại bày tỏ ý kiến của mình, và họ cũng hùa theo dòng chảy khi chơi với bạn bè. Dần dần, bạn sẽ tự biến mình thành một người trống rỗng, không chút cảm giác tồn tại. Vì vậy, để bản thân chủ động là bước đầu tiên để thay đổi bản thân.
4. Kỷ luật và tự giác
Tôi cao 1,77 mét và nặng 67 kg, tôi không thay đổi nhiều trong 20 năm. Một là chế độ ăn của tôi tương đối cân bằng, hai là tôi tiếp tục tập thể dục. Vì vậy, bạn bè thường khen tôi tự kỷ luật tốt, nhưng điều tôi muốn nói là đây không phải là một loại kỷ luật tự giác, nó chỉ là kết quả.
Tôi bị đau bụng nên không ăn được đồ quá nhiều dầu mỡ và hay bị tiêu chảy nên giải pháp cuối cùng là cân bằng lại. Tôi tập luyện vì tôi rất thích những môn thể thao vui nhộn như bóng đá, golf, bơi lội… Tôi ít khi chạy đường dài vì cảm thấy quá nhàm chán, tôi chỉ tập những môn thể thao mình thích, lượng vận động cũng vừa đủ.
Cái gọi là kỷ luật tự giác này đã không huy động được ý chí của tôi, nó chỉ diễn ra một cách tự nhiên. Vì vậy, tôi luôn ý thức về “kỷ luật tự giác” và một số ý thức thông thường. Sự tự kỷ luật của nhiều người thường đại diện cho một kiểu tàn nhẫn với bản thân, chỉ trích bản thân và tự đối đầu với bản thân. Họ sử dụng sức mạnh ý chí để giữ bản thân không làm điều này, buộc bản thân phải làm điều kia, thường với kết quả không như ý, và họ lại bắt đầu sa sút bản thân. Cuối cùng, một vòng luẩn quẩn được tạo ra.
Nếu bạn muốn gắn bó lâu dài với một việc, bạn không thể chỉ dựa vào kỷ luật của bản thân, bạn thích nó từ tận đáy lòng, hoặc có những phần thưởng khác trong quá trình thực hiện nó. Ví dụ, khen ngợi, danh dự hoặc tiền bạc. Tóm lại, kỷ luật bản thân không phải là một quá trình chống lại con người, mà là kết quả của sự tự hòa giải.
5. Sạch sẽ
Bạn có thể nghĩ rằng một điều nhỏ như vậy là đáng nói? Thật đáng giá, loại việc nhỏ dễ làm này lại thường xuyên thay đổi một cách tinh vi bạn. Khi bạn xem phim, nhiều anh hùng xuất hiện một cách cẩu thả. Đây chỉ là một biểu hiện tương phản, không phải tình huống thực tế. Bạn đi quan sát bọn trẻ, chỉ cần chúng học tốt, chúng thường rất ngăn nắp. Những bạn học không tốt thường có một đống hoa giấy bong tróc trong túi bàn, và sách vở của họ dường như đã bị bong tróc và nhuộm màu.
Khi tôi đọc lá thư gia đình của Tăng Quốc Phiên những năm đầu, tôi thấy ông ấy đã hướng dẫn người trong gia đình phải dậy vào buổi sáng, lau chùi vệ sinh trước và đặt những chiếc kim, sợi chỉ cùng màu sắc và kích cỡ. Lúc đó tôi còn tưởng rằng ông lão này quá tầm thường, sau đó tôi nghĩ lại, có lẽ Tăng Quốc Phiên muốn dùng phương pháp này để cho mọi người hình thành thói quen tốt.
Nếu bạn giặt ga gối và vỏ chăn thường xuyên, không chỉ giúp bạn cảm thấy dễ chịu mà còn thấy rằng bạn làm việc cũng rất siêng năng. Nếu bạn chuẩn bị quần áo của cho ngày hôm sau trước khi đi ngủ, bạn sẽ thấy rằng việc thức dậy không quá khó khăn. Nếu bạn dậy sớm, thu dọn đồ đạc, đi làm, tinh thần sảng khoái, mọi người sẽ đánh giá tốt về bạn.
Bạn phải tin rằng những người yêu thích sự sạch sẽ và gọn gàng sẽ gặp nhiều may mắn. Đây không phải là siêu hình, mà là khoa học, gọn gàng và ngăn nắp, không chỉ giúp bạn làm việc hiệu quả hơn mà còn khiến người khác tin tưởng bạn. Bởi ai cũng tin rằng người có thể quản lý tốt hình ảnh của bản thân là người có chí hướng. Quan trọng hơn, đây cũng là một gợi ý cho bản thân rằng bạn sử dụng hành động của mình để chứng minh rằng bạn không sẵn sàng ở trong công ty của mớ hỗn độn.
6. Dành thời gian hơn cho gia đình
Tôi theo đuổi sự cân bằng giữa sự nghiệp và gia đình, đó cũng là lý do quan trọng khiến tôi từ chức câu lạc bộ cũ cũ. Ở đó có một luật bất thành văn là đến một trình độ nhất định sẽ bị chuyển đi nơi khác, không chỉ là ở cùng một chỗ.
Một nguyên lãnh đạo ngoại tỉnh, khi đang tiếp đãi khách hàng thì vợ gọi điện, quát nạt gay gắt, dù loa ngoài không bật thì ai cũng nghe thấy. Có vẻ như bị con đập vào mắt, người mẹ rất bất lực, thật ra gọi con cũng không giải quyết được vấn đề, có lẽ chỉ là xúc động nhất thời thôi.
Nhà lãnh đạo đã dành cả đêm để nghe điện thoại bên hành lang và đi ngủ với đôi mắt đỏ hoe. Vị trí của anh ấy được trả lương cao, nhưng nó có xứng đáng không? Tôi nghĩ điều đó không đáng, cuộc đời có nhiều thứ mà khi đã bỏ lỡ không thể bù đắp được. Ví dụ như chứng kiến sự trưởng thành của những đứa trẻ, và sự già đi của người bạn đời … giá trị là một điều không thể cưỡng ép, tôi chỉ nói trường hợp của riêng mình
Tất nhiên kiếm tiền là quan trọng, nhưng kiếm tiền chỉ là một phương tiện để hạnh phúc, không phải là bản thân hạnh phúc. Trong suy nghĩ của tôi, một gia đình bên nhau, cùng nhau hạnh phúc và phát triển chính là hạnh phúc mà tôi theo đuổi. Loại hạnh phúc này không thể được đo lường bằng kết quả, nó hoàn toàn đến từ cách bạn cảm nhận. Doanh nghiệp cần được điều hành, và gia đình cần được yêu thương nhiều hơn nữa.
Theo Secretchina
Minh Nguyệt biên dịch