Phụ nữ có phúc báo tốt hay không chỉ cần nhìn điểm này là biết
Người phụ nữ vận mệnh có tốt hay không, từ cử chỉ, lời nói, hành vi của họ là có thể nhìn ra được…
Hành vi, trang phục, ngôn ngữ và động thái của một người đều sẽ bộc lộ phẩm hạnh và thân phận của một người. Như một vị Thiền sư đã nói, không cần phải mở miệng, chỉ cần nhìn bạn đi vài bước là biết được phần nào cảnh giới của bạn, dù muốn ngụy trang cũng không thể được.
Người xưa có câu: "Phụ nữ nên bồi dưỡng người đàn ông của mình thành bậc Thánh hiền, chứ không phải thành những con thú thèm muốn xác thân người phụ nữ”.
Câu nói này có phần thô tục, nhưng lại rất chính xác. Người phụ nữ cần biết ước thúc bản thân, giữ vững tiết hạnh, không ngừng tu dưỡng bản thân, có thể nói đức hạnh của người phụ nữ quyết định hưng suy của cả gia tộc.
Người phụ nữ có thể ước thúc bản thân hay không, điều này lại quyết định hàm dưỡng của người phụ nữ đó. Người phụ nữ càng có tu dưỡng, thì phúc báo càng lớn, cũng có thể làm chủ được mình.
Người kinh thận yếu thường không ngồi yên được, cũng chính là không có sức chịu đựng. Người kinh thận yếu có xu hướng kiệt sức, không thể ngồi yên, không thích ở trong nhà, điều này rất không tốt. Có thể nói thể chất quyết định tố chất và vận mệnh của một con người.
Phụ nữ có thể làm chủ được mình đều là người nội tâm rất trầm ổn. Cũng giống như két sắt, két sắt khác với túi da, két sắt là cố định, còn túi da là động đậy. Thứ được cất giữ trong chiếc két sắt là châu báu, còn chiếc túi da chỉ cất giữ những thứ tạm thời.
Người có phước lớn có đặc điểm rất rõ ràng, đó chính là thiền định. Họ không dễ bị lay động trước sóng gió, cũng không dễ căng thẳng hay cứng ngắc, mà thái độ là ung dung, điềm tĩnh, những cái này đều là thiền định. Người không có phúc báo không thể ngồi yên. Người có thân tâm bất tịnh thì rất khó đả khai trí tuệ.
Có người nhìn thấy chiếc xe sang, không có được liền cảm thấy đau khổ. Điều đó nói rõ phúc báo lớn nhất của người này cũng chỉ lớn bằng chiếc xe sang, sức chứa trong tâm cũng chỉ lớn bằng chiếc xe sang này, bởi chiếc xe sang này có thể khiến cô ta quay cuồng, khiến trái tim cô ta loạn nhịp. Nếu phúc báo của người ta lớn hơn chiếc xe sang này, họ sẽ cảm thấy “xe sang cũng chả là gì”, và chiếc xe sang đó hoàn toàn không thể khiến cô ấy động tâm.
Nếu phúc báo của người ta lớn hơn ngôi nhà trên bãi biển, cô ta sẽ cảm thấy “biệt thự cũng chả là gì” và căn biệt thự hoàn toàn không thể khiến cô động tâm.
Đôi khi miệng xấu cũng có thể hao tổn phúc báo, trong một gia đình, nếu nữ chủ nhà miệng lưỡi không tốt thì gia đình sẽ khó hưng thịnh. Làm người nên chừa lại khẩu đức. Có người nói: “Tôi không sát sinh, không trộm cắp, không tà dâm, chỉ nói vu vơ vài ba câu thôi mà lại hao tổn phước lớn như vậy ư?”.
Trên thực tế chúng ta đã phớt lờ một điều rằng lời nói xuất ra từ trong tâm. Một khi tâm niệm khởi, chúng sẽ lan tỏa ra toàn bộ vũ trụ.
Trước đây có một câu chuyện như vậy: Có một gia đình rất nghèo. Một ngày nọ, Táo Quân nói với họ rằng con của họ sau này sẽ mệnh trạng nguyên. Kết quả là miệng lưỡi của nữ chủ nhà này không được tốt, liền nói rằng: “Con trai tôi sắp làm quan rồi, tôi sẽ trả thù những kẻ đã bắt nạt tôi”. Vì câu nói này mà đêm hôm đó, bà mơ thấy Táo Quân đến nói với bà rằng: “Vì lời nói xấu của bà đã biến cốt cách trạng nguyên của con trai bà thành cốt cách của kẻ ăn mày. Đây xem như là một lời cảnh báo!”.
Nhiều người tìm kiếm công việc hoặc kết hôn, điều mà họ xem trọng nhất là tiền bạc. Tại sao lại coi trọng tiền bạc đến vậy? Nguyên nhân sâu xa hơn là vì chúng ta muốn hưởng thụ, không muốn chịu đau khổ. Ngay từ khi còn nhỏ gia đình bạn sẽ dạy bạn rằng nếu bạn là phụ nữ, họ sẽ nói rằng bạn nên gả cho một người đàn ông giàu có.
Rốt cuộc phúc báo đến từ đâu đây? Có phải nó đến từ người chồng giàu có của bạn hay không? Hay nó đến từ ông chủ giàu có của bạn? Không phải, mà nó đến từ chính bản thân bạn.
Rất nhiều người nghĩ rằng tôi chỉ chờ lấy chồng giàu, tìm một công việc kiếm được nhiều tiền, hoặc nếu tôi bất ngờ trúng số, tôi sẽ được hưởng phúc báo rồi. Điều này cho thấy bạn rất vô minh. Vì vô minh nên mới cho rằng phúc báo là đến từ bên ngoài, từ trên trời rơi xuống, là vô tình gặp được.
Kỳ thực, phúc báo đến từ nỗ lực của chính mình.
Con người ngày nay thật lạ lùng, họ rất thích hưởng thụ chứ không muốn vất vả. Công việc cũng vậy, cuộc sống cũng vậy, hôn nhân cũng vậy. Người có lối nghĩ này thường sẽ nghèo khó.
Sở dĩ một người giàu có là vì nội tâm anh ta giàu có, biết đủ và biết trân trọng. Dần dần, ông Trời sẽ ban thưởng phúc lành cho anh ta. Bởi vì ông Trời ban cho chúng ta bất cứ thứ gì, dù nó cao quý như viên kim cương hay thấp kém như cọng cỏ, tất cả đều đáng để chúng ta trân quý.
Tại sao thành cổ Lâu Lan lại trở thành sa mạc? Chính vì người ta không biết trân quý. Một người không biết trân quý, đến cả một cọng cỏ ông Trời cũng sẽ không bố thí cho anh ta. Vì thế nó chỉ có thể trở thành sa mạc. Vậy nên, chúng ta phải biết trân trọng mỗi một thứ mà ông Trời ban cho. Chỉ bằng cách này chúng ta mới có thể giàu có.
Nhiều người khi còn trẻ chỉ nghĩ đến việc hưởng phúc, ngưỡng mộ những người được hưởng phúc, nhưng rồi lại không chịu cố gắng làm việc. Những người như vậy chỉ có thể nghèo khổ mà thôi.
Phúc báo đến từ những người đã chăm chỉ bồi dưỡng phúc báo trong những kiếp sống trước, đồng thời biết trân quý chúng. Trong lòng chỉ mong muốn hưởng phúc, phúc báo hưởng hết rồi, thì không chỉ đời này nghèo thôi đâu, mà đời sau cũng sẽ nghèo như vậy, bởi vì không có phúc báo để lại cho đời sau.
Người xưa nhấn mạnh, về già thì có phúc, tức là về già hưởng được phúc báo. Bởi đã già rồi, thân thể không còn tốt nữa, nên nếu chịu khổ nữa thì chính là khổ càng thêm khổ. Thời trẻ chịu khổ thì không vấn đề gì, khi đó thể lực vẫn tốt, nên vẫn còn chịu đựng được. Nhưng quan niệm con người bây giờ đã đảo lộn cả, chưa có mà đã vay ăn trước. Lúc còn trẻ chỉ lo chăm chăm hưởng phước, về già sẽ thấy thê lương.
Ví như Khổng Tử nói rằng: “Tam thập nhi lập”, tại sao ba mươi tuổi phải có chỗ đứng vững chắc, phải thành gia lập nghiệp đây? Bởi khi đã bước sang tuổi ba mươi, cuộc sống nên có mục tiêu, cần có sự cố gắng, loại cố gắng này chính là tích lũy phúc báo, có sự tích lũy cho tuổi già.
Vậy nên những người còn trẻ, đừng chỉ chăm chăm lo hưởng phúc báo, đừng nên ngưỡng mộ người khác, bạn thấy người ta sống tốt như thế nào: nào là có người chồng tuyệt vời, con cái ngoan ngoãn, mẹ chồng tử tế, nào là nhà chồng thì giàu có, điều kiện. Đừng nên như vậy nữa, người ta sở dĩ tốt số như vậy, đó cũng là phúc báo mà họ đã vun trồng được.
Nếu một người có thể sở hữu một thứ gì đó, đức hạnh và phúc báo của người đó sẽ tự nhiên chiêu cảm đến; còn như bạn không có được, điều đó có nghĩa là đức hạnh của bạn chưa đủ. Tuy nhiên, việc bồi dưỡng phúc báo dù ở kiếp sống nào cũng là điều nên làm.
Phúc báo của chúng ta là do chính chúng ta tích lũy, nó đến từ tâm thiện, việc thiện và nỗ lực tích cực, còn từ lời nói và hành động của chúng ta nữa!
Phúc báo đến từ nội tâm của chính chúng ta, chứ không phải ngẫu nhiên làm một việc tốt bề mặt để ứng phó thì được coi là đã có phúc báo, mà nó phải đến từ sự chân thành và xuất phát từ nội tâm!
Theo Aboluowang
Thiện Quân biên dịch