Qua nửa cuộc đời tôi mới nhận ra rằng: '5 quan niệm' quan trọng hơn '5 giác quan'
Thời gian giống như một dòng nước, một khi trôi đi sẽ không bao giờ quay trở lại, và trước khi bạn biết điều đó, một nửa cuộc đời của bạn đã trôi qua.
Trải qua quãng thời gian thử thách, chúng ta trở nên sáng suốt và tỉnh táo, trưởng thành và vững vàng. Trên đường đời chúng ta đã từng gặp rất nhiều người, cũng đi trên rất nhiều con đường, và dần dần hiểu được bản chất của cuộc sống.
Dần dần hiểu rằng trong nửa sau của cuộc đời, “năm quan niệm” quan trọng hơn “năm giác quan”.
Quan niệm tuổi tác: Nếu trái tim còn trẻ thì năm tháng sẽ không bao giờ già đi
Người xưa có câu: “Không nghĩ tới tuổi già thì sẽ không ra tướng già”. Thanh xuân không dựa trên tuổi tác, mà là một trạng thái của tâm hồn: nếu trái tim còn trẻ thì năm tháng sẽ không bao giờ già đi.
Nửa đời sau, càng đi tuổi tác càng nhiều, dũng khí của thanh xuân cũng sẽ vơi đi. Có quá nhiều người tự “đóng khung” mình với tuổi tác, không dám thử những điều mới, và dần mất đi nhiệt huyết với cuộc sống.
Cuộc đời còn cả một chặng đường dài, chỉ cần coi nhẹ tuổi tác thì năm tháng của cuộc đời sẽ tràn đầy ý vị, nội tâm mới rộng mở.
Nghệ sĩ Hoàng Vĩnh Ngọc được mệnh danh là “phiên bản thực tế của Chu Bá Thông”. 50 tuổi mới học bằng lái xe, 70 tuổi đi du học, 80 tuổi được đăng lên trang bìa tạp chí, 90 tuổi lái chiếc Ferrari màu đỏ độc quyền.
Trong mắt người khác vào tuổi ấy lẽ ra đã nên phải an dưỡng, nhưng ông lại đột phá tuổi tác, để khám phá cuộc sống. Ở tuổi 90, ông Hoàng đã tự họa bức “sau 90”.
Thời gian có làm cho khuôn mặt nhăn nheo, nhưng chỉ cần trái tim còn ấm, một người sẽ trẻ mãi không già.
Trong tác phẩm: “Thiếu nữ giết chim cút” viết: “Dù chúng ta già đi bao nhiêu tuổi, chỉ cần niềm tin còn trẻ thì chúng ta vẫn còn trẻ; người già không phải là người xấu nhất, nhưng một trái tim già là dấu hiệu của sự xuống dốc.”
Cái gọi là tuổi trẻ, tuổi trung niên và tuổi già chỉ là khái niệm, sống “tốt đời đẹp đạo” mới là giải pháp tốt nhất. Tuổi tác là món quà mà thời gian ban tặng cho mỗi người, một tuổi là tròn một tuổi, một tuổi tác là một tuổi tâm.
Không có độ tuổi đẹp nhất trong cuộc đời, chỉ có tâm thái tốt nhất của cuộc đời. Không quên quá khứ, hãy nắm trọn từng giây phút của hiện tại và đừng lo lắng chuyện của ngày mai. Khi đó, cho dù bạn có già đi nhưng trái tim vẫn luôn tươi trẻ.
Quan niệm sức khỏe: Thân thể vô bệnh, tâm lý vô sự
Có một câu cổ ngữ: “đãn nguyện thân trường kiện, phù thế bính du du “ có ý là chỉ mong sao thân thể khỏe mạnh bền bỉ để có thể phiêu du muôn nơi.
Thời gian đang trôi qua, và con người đang thay đổi, nhưng chỉ có sức khỏe là thứ mà không muốn thay đổi. Cuộc sống là tấm vé đi một chiều không quay lại, đến nửa cuối cuộc đời, tôi và bạn nhận ra rằng sức khỏe mới là điều chúng ta mong muốn nhất.
Một số cư dân mạng đã chia sẻ kinh nghiệm của họ: Hơn chục năm trong nghề, anh luôn là người làm việc chăm chỉ nhất công ty, đối với các dự án, anh phải tăng ca, thức khuya là chuyện thường tình.
Một lần, sau khi làm việc quá sức trong một tuần, anh ấy đột nhiên ngất xỉu trong phòng tắm của mình. Nhờ được giải cứu kịp thời, anh đã may mắn được cứu sống, thoát khỏi cánh cổng địa ngục.
Khi tỉnh dậy, anh thấy mẹ mình đang khóc và người cha mắt đỏ hoe, trong lòng anh trào dâng cảm giác tội lỗi. Khi từ bệnh viện trở về, anh tự đặt ra quy định là phải ngủ trước khi sáng sớm, đồng thời anh cũng đăng ký một lớp giáo dục tư nhân.
Trong “Tiểu song u ký”có nói: “Trên thân vô bệnh, trong lòng vô sự, chim xuân liền hoan ca”. Ngoài sức khỏe thể chất, việc suy nghĩ quá nhiều, khiến cơ thể trở nên mỏi mệt.
Hãy nhớ rằng: Bạn không thể thay đổi quá khứ, cũng không thể thay đổi người khác, nếu không những thứ không vừa ý chỉ càng làm bạn thêm muộn phiền.
Bạn cũng không thể đoán trước được tương lai. Nhưng lại luôn lo lắng về những điều chưa xảy ra. Bạn sẽ chỉ ngày càng lún sâu vào những cảm xúc tiêu cực. Có thể cơ thể bạn sẽ suy sụp trước khi những điều tồi tệ xảy ra.
Có một câu cổ ngữ: “Trong thân vô bệnh, trong tâm vô lo, trong cửa vô nợ, bạn chính là một vị thần tiên”.
Quan niệm về danh và tài: Bi quan về những được, mất và học cách buông bỏ
Trong “Sử ký” có câu: “Thiên hạ náo nhiệt, tất cả đều vì lợi ích”. Trong cuộc đời này, người ta dành nửa đầu cuộc đời để phấn đấu cho danh lợi, nửa đời sau mới nhận ra: nếu được thì sao, nếu mất thì sao?
Tâm được và mất sẽ chỉ khiến bản thân rơi vào vô vàn đau đớn, phiền muộn, kẻ ham danh lợi chắc chắn sẽ bị danh lợi đè nặng. Tại sao không thoát khỏi gông cùm của danh vọng và tài sản, coi thường những lợi ích và mất mát, học cách buông bỏ và trở thành một người thong dong giữa chốn nhân gian?
Cũng giống như năm đó, khi vua Ngụy nhà Chu nghe nói về tài năng và danh tiếng của Trang Tử, đã sai sứ đến để chiêu mộ ông làm tể tướng.
Trang Tử thờ ơ từ chối, và cười nói:
“Ngàn vàng, quả nhiên là hậu lễ! Bái tướng Phong Hầu quả nhiên là chức cao, vậy mà ở ngoại thành ngươi còn chưa thấy gia súc dùng làm lễ vật sao? Sau vài năm được chăm bẵm béo tốt, chúng được gửi đến Thái Miếu như một vật hiến tế, và chúng không thể thoát khỏi số phận bị tàn sát. Cho đến lúc đó, muốn trở thành một con heo nhỏ lăn lộn trong bùn lại không được. Tôi muốn sống tự do và không bị gò bó bởi danh vọng và tài sản“.
Nhân sinh như một giấc mộng, danh lợi như mây khói, ý nghĩa thực sự của cuộc sống không phải là sự hào nhoáng của thế giới bên ngoài, mà là sự tự do của tâm hồn.
Coi thường được và mất, học cách buông bỏ, khi đó danh lợi và tiền không thể chi phối trái tim bạn nữa, khi đó bạn bạn đã đứng ở đỉnh cao nhất của tinh thần.
Quan niệm thân hữu : Xa gần tùy ý, tụ tán tùy duyên
Bài thơ có đoạn: “niên niên tuế tuế hoa tương tự, tuế tuế niên niên nhân bất đồng”. Hoa năm nào cũng giống nhau, chỉ có người mỗi năm một khác.
Nhìn lại, trong cuộc đời chúng ta những người đến rồi đi giống như số mệnh. Có người mới quen đã thân, có người đến rồi lại ra đi. Bạn sẽ thấy rằng có những mối quan hệ chẳng được dài lâu.
Như nhà văn Chu Quốc Bình đã nói, mối quan hệ tốt nhất không gì khác ngoài: “Tôn trọng tha nhân, thân sơ tùy duyên”.
Đỗ Phủ và Lý Quy Niên, quen nhau vào thời Đường thịnh, từ quý mến tài năng của nhau đến cùng là Tam quan trung thành rồi cuối cùng thành bạn thân thiết. Nhưng sau cuộc nổi dậy “An Sử” cả hai phải xa nhau bắt đầu một cuộc hành trình mới.
Vận mệnh như an bài, nhiều năm sau họ lại đoàn tụ ở phía nam sông Dương Tử, Đỗ Phủ cảm thán, viết: “Chính thị Giang Nam hảo phong cảnh, Lạc hoa thì tiết hựu phùng quân.”
Khi đến tuổi trung niên, chúng ta sẽ chấp nhận sự vô thường của gặp gỡ và li biệt, giống như việc “người đi trà để nguội” là chuyện tất nhiên. Coi nhẹ những nhân duyên trong cuộc đời, hợp tan là do số mệnh.
Quan niệm về cuộc sống: Đơn giản về vật chất, phong phú về nội tâm
“Càng muốn nhiều thứ, lòng càng khó thỏa mãn, dù có được mọi thứ cuối cùng cũng cảm thấy chán nản.”
Những gì được cho là sẽ mang lại cho bạn niềm vui thay vào đó lại trở thành nguồn căng thẳng và ám ảnh tâm trí bạn. Trạng thái tốt nhất của cuộc đời một con người là sự đơn giản và bình dị.
Đọc câu chuyện của Lâm Thanh Huyền, tôi vô cùng xúc động với câu “nhân gian hữu vị thị thanh hoan ” ngụ ý rằng cuộc sống có ý nghĩa là do tâm thanh đạm.
Khi còn trẻ, ông đã nổi tiếng trong giới văn học Đài Loan và giành được hầu hết các giải thưởng trong giới văn học Đài Loan trước năm 30 tuổi.
Suốt ngày sống với báo chí, phóng viên, ánh đèn và tiếng vỗ tay, sự ca tụng nhưng ông cũng chẳng cảm thấy hạnh phúc. Khi sự nghiệp lên đến đỉnh cao, ông kiên quyết từ bỏ mọi công việc, lên núi nhập thất tu luyện, cắt đứt mọi liên lạc với thế giới bên ngoài.
“Thanh minh là sự trừ bỏ của cuộc đời. Khi chúng ta từ bỏ mưu cầu trần tục và sự trói buộc của dục vọng, trở về với niềm vui thuần khiết nhất, đó là hoàn cảnh tốt nhất trong cuộc đời.”
Dù cuộc sống trên núi vất vả nhưng ông rất hài lòng. Rời xa sự náo nhiệt của thế giới, thay vào đó, ông đã đạt đến một đỉnh cao sáng tạo mới.
Tôi rất thích một câu: “Cuộc sống nên là một quá trình giảm bớt những phức tạp và càng giản đơn càng tốt. Hãy để thế giới nhộn nhịp ngoài kia, con trái tim luôn như hoa sen cứ nở một cách lặng lẽ.”
Suy cho cùng, ý nghĩa thực sự của cuộc sống không nằm ở vật chất, mà nằm ở sâu thẳm trái tim. Sống trong thế giới đầy sóng gió này, loại bỏ những phức tạp và bộn bề, hãy đơn giản hóa thì tâm hồn mới thư thái và bình yên.
“Khi đối mặt với thời gian, mọi người đều bình đẳng.” Thời gian trôi nhanh, cuộc đời vô thường, ai cũng bị thời gian xô đẩy.
Một nửa cuộc đời của bạn đã trôi qua, và phần đời còn lại của bạn không còn dài nữa, hãy thu mình lại với chính mình, lắng nghe tiếng nói bên trong mình và phát triển tốt “ngũ quan”.
Theo Aboluowang