Sức hút kỳ diệu của số 7

Sức hút kỳ diệu của số 7
Hình thu nhỏ của bảy hành tinh cổ điển từ bản thảo Ottoman, "Những điều kỳ diệu của tạo hóa", thế kỷ 12, bởi Zakariya al-Qazwini. (Ảnh: Public Domain)

Các con số thật hấp dẫn: số ma thuật, số may mắn, số vô tỉ, số ảo, và danh sách các loại số cứ thế tiếp tục. Điều thú vị về những con số là các mẫu hình của chúng tiết lộ những sự tương ứng đáng kinh ngạc với chúng ta. Vậy, điều gì đặc biệt về số bảy?

Nhìn chung, số bảy lặp lại trong nhiều hiện tượng. Người xưa cho rằng có bảy hành tinh (có thể nhìn thấy) trên bầu trời: Mặt trời, Mặt trăng, Sao Thủy, Sao Kim, Sao Hỏa, Sao Mộc và Sao Thổ. Khoa học hiện đại không đồng ý, nhưng thiên văn học cổ đại dựa trên những quan sát này. Chúng ta đếm bảy lục địa, chúng ta nói về bảy đại dương và bảy kỳ quan của thế giới cổ đại.

Kitô giáo có thuyết về bảy mối tội đầu và bảy đức hạnh trên trời. Trong Phật giáo Nhật Bản có bảy vị thần may mắn. Shakespeare đã nói về bảy giai đoạn của đời người.

Gần đây hơn, bài báo nổi tiếng năm 1956 của George A. Miller chỉ ra rằng con người có thể giữ khoảng bảy mục trong bộ nhớ làm việc (thường được gọi là "Định luật Miller"). Trong toán học, bảy là một số nguyên tố, làm cho nó không thể chia hết (ngoài việc chia cho một và bảy, mà thực sự không chia hết) và được liên kết một cách tượng trưng với các ý tưởng về tính toàn vẹn hoặc tính trọn vẹn.

Ý nghĩa tâm linh của số 7

"Bảy mối tội đầu và bốn điều cuối cùng", khoảng 1505–1510, bởi Hieronymus Bosch. Bốn vòng tròn bên ngoài (Cái chết, Sự phán xét, Thiên đường và Địa ngục) bao quanh bảy mối tội đầu (theo chiều kim đồng hồ từ dưới lên): thịnh nộ, đố kỵ, tham lam, háu ăn, lười biếng, dâm dục và kiêu ngạo. Bảo tàng Quốc gia Prado, Madrid. (Ảnh: Public Domain)

Hãy xem xét điều này: nếu số bảy mang ý nghĩa tâm linh đặc biệt, thì việc coi nó là một con số may mắn cũng là điều dễ hiểu; hoặc nó có sự tương ứng huyền bí, như trong bảy luân xa năng lượng chẳng hạn; hoặc nó có khuynh hướng tiên tri trong các nghiên cứu về số học. Suy cho cùng, thế giới tâm linh chi phối thế giới vật chất, như trong Kinh thư về người chết của Ai Cập cổ đại đã tuyên bố: “Tất cả thế giới nằm bên dưới đã được sắp xếp theo thứ tự và lấp đầy nội dung bởi những thứ được đặt ở trên; vì những thứ bên dưới không có quyền năng để sắp xếp thế giới ở trên.”

Điều quan trọng nhất cần hiểu về số bảy là ý nghĩa của nó như là con số của sự trọn vẹn và hoàn thiện của vũ trụ ở trạng thái hiện tại và như một trật tự thế giới mới (hoặc của một thế giới sắp tới). Điều này được nhìn thấy rõ ràng nhất khi chúng ta xem xét cách nó có thể được chia nhỏ. Có ba cách: Nó không phải là một số có thể chia hết; nó là một số nguyên tố. Nhưng bảy có thể đạt được thông qua sáu cộng một, hoặc năm cộng hai, hoặc bốn cộng ba. Mỗi khả năng này tạo ra những hiểu biết mới mẻ về cách vũ trụ toàn vẹn và hoàn chỉnh.

Tuần lễ bảy ngày

"Nghỉ ngơi ngày Sabbath", 1894, bởi Samuel Hirszenberg. Sơn dầu trên vải. Bảo tàng & Phòng trưng bày Ben Uri, Lon Don. (Ảnh: Public Domain)

Điều này có tất cả các loại ý nghĩa thực tế: Tuần lễ bảy ngày vẫn là một phần cơ bản của cuộc sống, vượt qua sự khác biệt về tôn giáo hoặc văn hóa. Các học giả tin rằng tuần lễ bảy ngày ban đầu bắt đầu từ 5.000 năm trước với người Babylon, những người dựa vào chu kỳ của mặt trăng để xác định một tuần. Nó tạo ra một nhịp điệu tự nhiên cho công việc và nghỉ ngơi.

Một số loại lịch có nền tảng khác. Lịch của người Maya trong quá khứ và người Akan ngày nay không dựa trên chu kỳ bảy ngày. Mặc dù sẽ là khờ dại khi nói rằng những hệ thống này không hoạt động tốt như phiên bản bảy ngày, nhưng chúng ta có thể thấy rằng người La Mã cổ đại, chẳng hạn, đã có một tuần tám ngày nhưng đã chuyển sang hệ thống bảy ngày. Điều đó xảy ra trước khi Hoàng đế Constantine được rửa tội thành một Cơ đốc nhân.

Tuần lễ bảy ngày mà Do Thái giáo, Kitô giáo và Hồi giáo truyền bá không hề có vẻ gì là bài ngoại hay mang tính tôn giáo đối với những người khác – những người dần dần chấp nhận nó. Thay vào đó, nó hiệu quả. Nó cung cấp một chu kỳ cân bằng, với ngày thứ bảy (dù là thứ Sáu, thứ Bảy hay Chủ nhật) thường được chỉ định là ngày nghỉ ngơi.

Ý tưởng về một khoảng thời gian nghỉ ngơi được chỉ định trong tuần đã có ảnh hưởng sâu sắc đến sức khỏe của con người ở khắp mọi nơi. Nó phù hợp với nhịp sinh học và chu kỳ năng suất của con người. Các nghiên cứu khoa học cho thấy rằng não và cơ thể hoạt động tốt nhất với một khoảng thời gian nghỉ ngơi hàng tuần.

Ví dụ, trong bài báo năm 1983 "Nhịp sinh học và Y học", Alain Reinberg và Michael H. Smolensky lưu ý rằng, nhịp điệu Circaseptan (nhịp điệu 7 ngày) đã được quan sát thấy trong một loạt các quá trình sinh lý, bao gồm phản ứng miễn dịch và điều hòa tim mạch, cho thấy rằng cơ thể con người tự nhiên hòa hợp với nhịp điệu bảy ngày. Việc kết hợp một ngày nghỉ ngơi trong chu kỳ này có thể giúp đồng bộ hóa các nhịp điệu này, thúc đẩy sức khỏe tổng thể và giảm thiểu tác động tiêu cực của stress liên tục lên cơ thể.

Ngày nghỉ này là thời gian để bạn thiết lập lại bản thân, phục hồi và giảm căng thẳng. Nó có thể cải thiện năng suất, sự sáng tạo và sức khỏe lâu dài của bạn. Làm việc là tốt, nhưng như Socrates đã quan sát: "Hãy cẩn thận với sự cằn cỗi của một cuộc sống bận rộn."

Chúng ta cần nghỉ ngơi—ngay cả Chúa cũng nghỉ ngơi—và nếu chúng ta không nghỉ ngơi, chúng ta dễ bị suy sụp. Chu kỳ tiện lợi sáu ngày làm việc và một ngày nghỉ ngơi để hoàn thành bảy ngày mang lại sự thỏa mãn và trọn vẹn.

Nhị nguyên và trải nghiệm con người

Ẩn dụ về Năm giác quan", khoảng năm 1632, bởi Theodoor Rombouts. Tranh sơn dầu. Bảo tàng Mỹ thuật, Ghent. (Ảnh: Public Domain)

Một cách phân tích số bảy khác là năm cộng hai. Số năm mang nhiều ý nghĩa, đặc biệt là liên quan đến chính con người: năm giác quan, năm ngón trên mỗi bàn tay và bàn chân, năm chi (hai tay, hai chân và đầu). Ngôi sao năm cánh tượng trưng cho hình người, đại diện cho nhân loại. Ngoài ra còn có cái gọi là yếu tố thứ năm, được liên kết với "tinh hoa" hay sinh lực hoặc linh hồn tạo nên sự sống cho con người, vượt ra ngoài bốn yếu tố vật chất là đất, nước, lửa và khí.

Số lượng của tính nhị nguyên (sự đối lập) là hai: sáng và tối, thiện và ác, nam và nữ, trời và đất. Nó đại diện cho sự tồn tại của các lực lượng đối lập nhưng bổ sung cho nhau. Đồng thời, nó đại diện cho một giao ước hoặc thỏa thuận giữa hai bên; do đó, với tiềm năng hài hòa, có cả sự khác biệt và trật tự thiêng liêng. Theo Sáng thế ký, người phụ nữ được lấy từ thân thể người đàn ông. Điều này tạo ra sự phân chia nhưng là một sự phân chia hướng đến sự hài hòa. Do đó, số bảy ở đây kết hợp ý tưởng về nhân loại, bị chia cắt, khác biệt nhưng lại toàn vẹn và trọn vẹn.

Thế gian và Thiên đường

(Từ trái sang phải) Mùa hè, Mùa thu, Mùa đông và Mùa xuân từ bộ tranh "Ngụ ngôn về Bốn mùa", thế kỷ 18, của Hyacinthe Collin de Vermont. Tranh sơn dầu. Bộ sưu tập tư nhân. (Ảnh: Public Domain)

Cuối cùng, chúng ta đến với phương trình bốn cộng ba, kết quả cũng bằng bảy. Ở đây, một lần nữa, chúng ta tìm thấy ý nghĩa thống nhất về sự hoàn thiện vốn có trong con số này. Tại sao? Bởi vì bốn thường là biểu tượng của thế giới của chúng ta: bốn góc của Trái đất, bốn hướng chính, bốn mùa, bốn giai đoạn của mặt trăng, và có lẽ quan trọng nhất là bốn yếu tố truyền thống tạo nên các khối xây dựng của thế giới: đất, nước, lửa và khí.

(Từ trái sang phải) Nhân cách hóa của kim loại, lửa, nước và đất từ "Bốn nguyên tố", thế kỷ 17, bởi Artus Wolffort. Sơn dầu trên vải. Bộ sưu tập riêng. (Ảnh: Public Domain)

Nếu số bốn đại diện cho thế giới, thì số ba đại diện cho thiên đường, thế giới bên kia, có thể nói là — cái mà người Ai Cập gọi là "nằm bên trên". Số ba liên tục xuất hiện trong bộ ba vị thần (cũng như một vị thần ba ngôi của Cơ đốc giáo) mà các tôn giáo và thần thoại trên toàn cầu liên tục nhắc đến.

Như vậy, dù chúng ta có chia chiếc bánh số học như thế nào đi chăng nữa, số bảy vẫn đại diện cho sự hoàn thành, trọn vẹn, viên mãn: Sự kết hợp giữa Trời và Đất. Thật vậy, có thể nói rằng mọi thứ trên thế giới này cần phải hoàn thành, đều được hoàn thành khi chúng ta đạt đến con số bảy. Tuổi thọ của chúng ta là 70, một bội số của bảy: "Tuổi thọ của chúng tôi là bảy mươi năm, hoặc nếu mạnh khỏe thì tám mươi năm, nhưng sự kiêu hãnh của họ chỉ là lao khổ và buồn phiền; vì đời sống chóng qua, rồi chúng tôi bay mất.". Đó là thước đo tiêu chuẩn mà chúng ta được ban cho để hoàn thành, đạt được, làm trọn công việc của mình trong cuộc đời này; nhưng tất nhiên, một số người sống lâu hơn!

Vài lời cuối về số bảy: Trong Phúc âm Gioan, Chúa Giêsu thực hiện bảy dấu lạ để chứng tỏ Ngài là ai; và, trên thập tự giá, Chúa Giêsu đã nói bảy câu, một trong số đó là: “Mọi sự đã hoàn tất!”. “Hoàn tất” là một cách dịch; nhưng để hiểu đầy đủ ý nghĩa của nó, Kinh Thánh Jerusalem (1966) dịch câu này là: “Mọi sự đã được thực hiện.” Công việc của Ngài đã được thực hiện, trọn vẹn, hoàn hảo và đầy đủ.

Theo The Epoch Times
Minh Nguyệt

Đọc tiếp