Tâm bạn lớn đến đâu, niềm vui sẽ nhiều đến đó

Tâm bạn lớn đến đâu, niềm vui sẽ nhiều đến đó
Tâm bạn lớn đến đâu, niềm vui sẽ nhiều đến đó. (Ảnh: Pixabay)

Cuộc sống không phải là chiến trường, không cần phải tranh nhau cao thấp, hơn thua. Giữa người với người, thêm một phần thấu hiểu, thì sẽ bớt đi một phần hiểu lầm; giữa lòng với lòng, thêm một phần bao dung, thì sẽ bớt đi một phần tranh chấp.

Đừng dùng ánh mắt và sự hiểu biết của mình để phán xét một người hay đánh giá sự việc đúng sai. Đừng cố mong đợi người khác có cùng quan điểm với bạn, cũng đừng kỳ vọng người khác có thể hoàn toàn hiểu bạn. Mỗi người đều có tính cách và quan điểm của riêng mình.

Chúng ta thường vì quá coi trọng bản thân, nên mới suy tính thiệt hơn, cho rằng người khác nên phải hiểu mình. Kỳ thực, điều chúng ta cần làm là coi nhẹ bản thân, giảm bớt cái tôi, thêm một phần đồng cảm, như vậy trong tâm tự nhiên sẽ cảm thấy vui vẻ. Chính là nói, tâm bạn lớn đến đâu, niềm vui sẽ nhiều đến đó; bao dung càng nhiều, thì bạn nhận lại được càng nhiều.

Đừng nói sau lưng người khác, và cũng đừng quan tâm người ta nói gì. Người không có gì thì chẳng có gì để nói, người càng xuất sắc thì càng bị người ta đàm tiếu sau lưng. Trên đời không có việc nào là không bị người ta mang ra bình luận, và cũng không có ai là không bị người ta chỉ trích.

Chúng ta không thể kiểm soát lời nói của người khác, nhưng chúng ta có thể nhìn mọi rắc rối với một tâm thái trầm tĩnh. Chỉ khi tâm tĩnh lặng mới có thể nghe được âm thanh của vạn vật, chỉ khi tâm thanh tịnh mới có thể nhìn thấy bản chất của vạn vật.

Bạn hãy lắng đọng tâm trí của mình, tĩnh lặng ngắm nhìn thế sự đổi thay. Ở cùng với người, cũng có sự tinh tế và bao dung. Có những việc đôi lúc cần phải nhẫn, chứ không nên giận dữ; có những người đôi lúc cần phải bỏ qua, chứ đừng truy cứu. 

Trên miệng chịu thiệt chút có làm sao, nhường người ta ba phần cũng được mà. Mỗi người chúng ta đều muốn được tôn trọng, mỗi người chúng ta đều mong được thấu hiểu. Như câu: Nước sâu tĩnh lặng, người khôn kiệm lời. Bạn hãy học cách xem nhẹ cái tôi, hãy học cách kìm nén cơn giận và đối mặt với sự bất mãn.

Mọi việc đừng đòi hỏi quá hoàn mỹ, vì quá hoàn mỹ sẽ không có lối thoát; đối đãi với người đừng quá khắt khe, quá khắt khe sẽ không có bạn bè. Chỉ khi biết nhường nhịn, bạn mới thể hiện được sự phóng khoáng của mình; chỉ khi biết bao dung, bạn mới thể hiện được sự rộng lượng của mình.

Sở đoản của bản thân thì không nên giấu, càng giấu càng khiến ta trở nên yếu kém. Sở trường của bản thân chớ nên khoe khoang, càng khoe khoang thì càng giảm thiểu. Lúc đắc ý thì đừng khoe khoang, lúc thất ý thì chớ nản lòng. Hoa nào có tươi thắm được trăm ngày, cũng không có ai buồn chán hết cả trăm ngày. Ba phần dựa vào may mắn, bảy phần dựa vào bản thân, quan trọng là bản thân đã từng cố gắng, đã từng dốc cạn tâm sức để làm, kết quả không phải là mục đích cuối cùng, mà trải nghiệm trong quá trình mới là cảm ngộ chân thật nhất.

Đừng quá mong cầu sự hoàn hảo trong mọi việc, chỉ cần cố gắng hết sức là được. Có những việc, cố gắng một phen ta mới biết được thành tích, phấn đấu một phen mới biết được năng lực tiềm ẩn của bản thân mình.

Hoa vì nhạt mà trở nên thanh nhã, nước mà nhạt mới là bản chất chân thật, người mà nhạt lại thường là người đơn thuần. Làm người, đôi khi cũng cần nhạt nhẽo. Trong cái nhạt nhẽo có mùi vị chân thật, trong sự nhạt nhẽo có hương thơm dịu nhẹ. Lòng mà không động, thì  sẽ không bị tác động bởi yếu tố bên ngoài; người mà không lụy tình, thì sẽ không bị chuyện tình cảm tổn thương. Đau khổ đến từ sự so sánh, phiền não đến từ trong tâm mỗi người.

Vì biết tha thứ, vậy nên lòng không đớn đau; vì biết buông bỏ, vậy nên tâm không phiền não. Dục vọng như nước sôi trong ấm, lòng người như nước trà trong chén. Nước vì sức nóng của lửa mà sôi sùng sục, lòng người vì sự mát lạnh của cái chén mà không dao động. Khi dục vọng gặp phải sự nguội lạnh, cái tâm liền lắng xuống, không bứt rứt, cũng chẳng buồn phiền. 

Đừng cười nhạo nỗ lực của người khác và đừng đánh giá thấp thành tích của người khác. Mỗi người đều có những giá trị khác nhau, nên đừng coi thường ai cả. Những gì có vẻ vô dụng trong mắt bạn không hẳn đã thật sự vô dụng. Đừng xem nhẹ ai, đừng lãng phí bất cứ điều gì.

Hãy nhìn mọi người xung quanh với tâm thái khiêm tốn; hãy nhìn mọi thứ xung quanh bạn bằng trái tim tôn trọng. Người khác luôn có những ưu điểm mà bạn không nhìn thấy được, và cũng luôn có những giá trị mà bạn không thể khám phá. Không cần thiết phải tùy tiện bình phẩm những nỗ lực của người khác.

Ai cũng có chỗ dở, chỗ hay của riêng mình, trên đời này không có người thập toàn thập mỹ. Chỉ bằng cách phát huy tối đa sở trường của bản thân và nghiêm túc học hỏi điểm mạnh của người khác, bạn mới có thể cải thiện bản thân tốt hơn.

Thị phi ồn ào, nếu không nhìn, không nghe, không nghĩ ngợi, thì có thể giữ được tâm thái tĩnh lặng. Đôi khi, phiền não không phải do người khác khiến bạn tổn thương, mà là do bạn để tâm quá nhiều.

Có một số việc bạn không cần tranh cãi, thời gian sẽ chứng minh tất cả; có một số người bạn không cần đi gặp, người mà không chung con đường thì sẽ không thể đồng hành cùng nhau được. Chuyện của thế gian có người thế gian giải quyết; những đạo lý ở thế gian thì con người có thể tự mình lĩnh ngộ. Khi bị tổn thương, mỉm cười cho qua là độ lượng; khi bị xúc phạm, không để trong tâm là một dạng siêu phàm.

Nhẫn nhịn với người không phải vì ta hèn nhát, mà là sự bao dung; nhường người một bước không phải bởi ta kém cỏi, mà là sự cao thượng.

“Tranh cãi” sinh thị phi, “bỏ qua” lòng được tĩnh lặng. Bình thản ung dung, mọi thứ đều tự tại.

Theo Sohu
Thiện Quân biên dịch

Đọc tiếp