Đời người ngắn ngủi hay dài lâu không quan trọng, quan trọng là chúng ta đã giác ngộ từ khi nào
Bạn đừng khóc thường rồi tiếc nuối cho những điều đã qua trong quá khứ, đừng quá căng thẳng và lo lắng cho những gì ở tương lai. Hãy sống trọn từng phút giây ở thời điểm hiện tại…
Người xưa thường nói: “Chuyện lớn hóa nhỏ, chuyện nhỏ hóa không”. Nhưng khi còn nhỏ, tôi là người luôn thích ganh đua, thậm chí nếu có tranh cãi với bạn cùng chơi mấy câu, lòng tôi sẽ thấy khó chịu đến tận mấy hôm. Mãi đến khi đi học, tôi đã đọc được một câu chuyện ngắn, lúc này tôi mới chợt nhận ra rằng học cách buông bỏ thực ra cũng rất dễ dàng. Câu chuyện như sau:
Dưới chân núi có một ngôi chùa nhỏ, trong chùa có hai hòa thượng một già một nhỏ. Một hôm, tiểu hòa thượng nhìn thấy dấu chân lợn rừng hằn sâu trên mảnh đất trồng rau trước ngồi chùa.
Tiểu hòa thượng giận lắm, liền chạy đến nói với lão hòa thượng: “Sư phụ, có con lợn rừng đến chỗ vườn rau của chúng ta, còn phá hỏng rất nhiều rau nữa”.
Lão hòa thượng hỏi: “Bài tập hôm nay con vẫn chưa làm xong”.
Làm bài tập xong, tiểu hòa thượng nói tiếp: "Sư phụ, người mau ra vườn rau xem đi, thật là rất tệ hại”.
Lão hòa thượng nói: “Con hãy đi quét sân và quét sạch số lá rụng đi!”.
Tiểu hòa thượng hậm hực đi quét lá rụng.
Quét lá xong xuôi, tiểu hòa thượng nắm lấy tay lão hòa thượng và nói: “Sư phụ, người mau ra vườn rau xem đi, nếu không rau của chúng ta sẽ bị lợn rừng phá sạch hết mất!”.
Lão hòa thượng nói với ngụ ý sâu xa: “Lợn rừng thỉnh thoảng mới đến một lần, con hãy nhớ rằng, làm bài tập và quét lá rụng là việc hàng ngày, nhưng con lại không nhớ đến. Đây là tại vì sao? Bởi vì một chuyện nhỏ đã làm hỏng tâm trạng tốt cả ngày của con. Đây lại là tại vì sao?”.
Tiểu hòa thượng lập tức hiểu ra, người sống trên đời, cần phải lấy “cái bất biến ứng phó với vạn biến”. Bao nhiêu chuyện trong đời người, xem ra là chuyện lớn, nhưng kỳ thực chỉ là chuyện vụn vặt. Chỉ là bạn cố tình phóng đại kết quả của sự việc lên gấp mấy lần mà thôi.
Có một số sự việc đã được định sẵn là không thể thay đổi được, chỉ cần chủ động chấp nhận kết quả tồi tệ, tâm tình sẽ trở nên bình thản và dễ chịu hơn. Chuyện lớn chuyện nhỏ đều là chuyện bình thường, nếu đã định sẵn phải xảy ra, thì hà tất phải ngăn cản?
Có câu nói như vậy: "Bạn không cần phải lo lắng, thứ đã là của bạn thì sẽ không mất đi đâu được; bạn cũng không cần phải vất vả tranh giành, bởi thứ đó nếu không phải của bạn, dù bạn có ra sức tranh giành thì cũng chỉ uổng công. Thế giới này, bạn nói nó lớn thì nó thật rộng lớn, bạn nói nó bé nhỏ thì nó thật bé nhỏ, dẫu cho bạn có hẹn ước từ kiếp trước, thì cũng phải dụng tâm tìm kiếm một phen”.
Trong cuộc sống, người cần đến thì sẽ đến, không sao ngăn cản được; người nên đi thì sẽ ra đi, hà tất phải phiền não không thôi? Mong bạn hãy lắng cái tâm xuống, bỏ qua cho chính mình, có vậy tương lai sẽ càng hạnh phúc hơn.
Trái tim con người chỉ to bằng cái nắm tay, không cần phải để tâm đến mọi chuyện, không cần phải day dứt về quá khứ, không cần lo lắng về tương lai, và cũng không cần phải bận lòng với hiện tại.
Chỉ mong bạn phóng đại khuôn mẫu của cuộc sống, lấy bất biến ứng phóng vạn biến, bao dung cả thế giới bằng một tâm thái dịu dàng, thì mọi chuyện lớn nhỏ đều sẽ trôi qua với một nụ cười.
Theo Sina.com
Thiện Quân biên dịch