Thực tế đã chứng minh, những người thành công đều lựa chọn cuộc sống đơn giản
Bởi vì chúng ta luôn cảm thấy trong cuộc sống này những điều đạt được vẫn chưa nhiều và chưa đủ, cho nên dường như ai ai cũng đều đang gắng sức tích trữ, ra sức ‘làm phép cộng’. Tuy nhiên, rất nhiều người nổi tiếng và thành công, cả đời họ đều đang làm phép trừ.
Năm 1845, học giả người Mỹ Thoreau đã đi đến hồ Walden, xây dựng một ngôi nhà bằng gỗ nhỏ và sống một mình hơn 2 năm ở đó. Trong tác phẩm nổi tiếng của mình “Walden – Một mình sống trong rừng”, ông viết: “Tôi muốn chầm chậm tiến sâu và hút hết từng vị ngọt tới tận xương tủy của cuộc sống. Tôi sẽ sống một cách chậm rãi, đơn giản, loại bỏ tất cả những điều không thuộc về cuộc sống một cách sạch sẽ gọn gàng. Dùng hình thức cơ bản đơn giản, đơn giản nhất để đoạn tuyệt hết những thứ không liên quan”.
Steven Jobs – nhà sáng lập Apple cả một đời luôn tin rằng “ít tức là nhiều”, khi ở vào tuổi đã gần 30 mà cuộc sống gia đình và mọi thứ trong gia đình ông đơn sơ tới mức đáng ngạc nhiên. Một bức hình của Einstein, một chiếc đèn bàn Tifanny, một cái ghế và một cái giường. Ông thận trọng khi lựa chọn từng vật dụng nhỏ trong ngôi nhà mình.
Như vậy, một thực tế đã chứng minh những người càng thành công sẽ càng theo đuổi một cuộc sống đơn giản, hơn nữa họ dường như không để những ham muốn vật chất và lợi ích khống chế bản thân.
Hóa ra những nhân vật nổi tiếng và thành công mà chúng ta vẫn ngưỡng mộ, họ cả đời đều đang làm phép trừ. Họ không bị ràng buộc và khống chế bởi những ham muốn vật chất, vậy nên họ luôn cảm thấy hạnh phúc với cuộc sống của mình.
Cuộc sống tối giản sẽ giúp chúng ta có thể nhìn rõ cuộc sống một cách chân thực nhất
Nhà văn nổi tiếng người Mỹ Joshua Becker là một công tử đẹp trai con nhà giàu có. Nếu nhìn mọi thứ hào hoa bên ngoài có thể nói ông là một người có sự nghiệp thành công và đáng để nhiều người ngưỡng mộ: Mức lương với 6 con số, lại có một người vợ vô cùng xinh đẹp giỏi giang. Mới 22 tuổi đã có biệt thự, siêu xe, muốn gì có đó, không có gì ràng buộc. Nhưng ông phát hiện thực sự cuộc sống của mình không hề hạnh phúc.
Ví như, mỗi dịp lễ Tết ông đều mua quà tặng mẹ mình, nhưng ông vẫn bị lỡ mất cơ hội gặp mẹ lần cuối cùng trước khi bà qua đời, điều này khiến ông hối hận vì không thể nào làm lại được. Ông thường mua rất nhiều những món quà hàng hiệu xa hoa đắt tiền cho vợ và con trai nhưng lại không mang lại được cho họ điều cần nhất, chính là thời gian ở bên cạnh họ. Vậy nên gia đình ông đối diện với nguy cơ tan vỡ.
Ông nhận thấy rằng chính những dục vọng ham muốn về vật chất vô tri vô giác kia đã làm cho cuộc sống trở nên hỗn loạn, bản thân mình bị mê lạc trong đó và hết lần này tới lần khác quên đi thứ đáng trân quý nhất của sinh mệnh mình.
Thế là ông dứt khoát từ bỏ công việc với mức lương hàng triệu đô, thanh lý hết thảy những suy nghĩ tạp loạn trong tâm, đồng thời cũng dọn dẹp lại mọi thứ trong nhà. Ông mang rất nhiều quần áo hàng hiệu và những đồ dùng dư thừa cho người khác hoặc mang tới tặng các tổ chức từ thiện. Cuối cùng tới 90% những đồ dùng trong nhà đều được dọn dẹp sạch, chỉ còn lại một số đồ dùng thiết yếu trong cuộc sống hằng ngày.
Ông dành phần lớn thời gian của mình để tận hưởng cuộc sống và bắt đầu tận hưởng hành trình nhân sinh ung dung tự tại: Chậm rãi chế biến và thưởng thức vị ngon của từng món ăn, cùng bạn bè uống trà vào buổi chiều tà, cùng tận hưởng những chuyến du lịch không kế hoạch và có nhiều thời gian hơn cho gia đình.
Khi đứng từ một xuất phát điểm khác để nhìn nhận lại cuộc sống của mình và tự đặt câu hỏi mình muốn gì, mình không muốn gì? Mình thích điều gì và không thích điều gì? Tư duy suy nghĩ của ông đã thay đổi một cách rất rõ ràng.
Từ khi còn nhỏ Joshua Becker đã từng mong muốn trở thành một nhà văn nhưng chưa bao giờ có thời gian để cầm bút. Giờ là lúc ông có thể thực hiện được mong ước của mình. Và quả thật 2 năm sau, Joshua Becker đã trở thành nhà văn nổi tiếng với những tác phẩm bán chạy nhất nước Mỹ.
Cũng giống như Joshua Becker, 2 anh chàng trai người Mỹ là Joshua Fields Millburn và Ryan Nicodemus là những người người đã thổi bùng trào lưu Minimalism – Sống tối giản vào những thập niên 2010.
Ryan từng làm giám đốc điều hành và bị sa thải. Sau khi bị thất thế anh trở nên vô cùng buồn rầu chán nản, cuối cùng anh quyết định sống một cuộc sống chí giản trong 21 ngày.
Ngay ngày hôm sau, Ryan và Joshua Millburn đã dùng 8 giờ đồng hồ để dọn dẹp mọi đồ dùng trong gia đình và đóng gói chúng vào những cái thùng to. Sau đó mỗi ngày Ryan sẽ lấy những đồ mình cần dùng từ trong đó ra để sử dụng. Kết thúc 21 ngày những đồ còn lại trong thùng là những thứ không cần thiết sẽ được bỏ hết đi.
Ngày đầu tiên Ryan lấy trong tủ ra ga trải giường và một vài vật dụng cần thiết cho sinh hoạt cá nhân và sau đó là một vài bộ quần áo. Sau một tuần anh phát hiện hầu như đồ đạc vẫn còn nguyên trong thùng không động đến. Và bắt đầu từ ngày thứ 11 anh không còn cần bất cứ thứ gì trong thùng nữa.
Ba tuần sau đó, 80% đồ dùng không cần thiết của Ryan được thanh lý. Cái thì anh mang đi bán, đi quyên góp và vứt vào thùng rác. Ryan chuyển nhà và mang theo 20% đồ dùng cần thiết của mình, bắt đầu một cuộc sống mới.
Anh chia sẻ rằng đây là lần đầu tiên anh thực sự cảm thấy mình giàu có.
Buông bỏ những thứ vật chất lộn xộn và những gánh vác trách nhiệm quá độ, cuộc sống của anh trở nên thoải mái và thú vị. Và bởi vậy, anh quyết định truyền đạt “bí quyết hạnh phúc” này tới toàn thế giới.
“Chúng ta vứt bỏ 90% những thứ không cần thiết trong cuộc sống và 10% còn lại sẽ làm chúng ta gặt hái được nhiều điều hơn”
Joshua và Ryan đã đề xướng ca ngợi chủ nghĩa tối giản. Từ Mỹ chủ nghĩa này đã lan rộng tới Châu Âu và toàn thế giới từ đó ngày càng có nhiều người thoát khỏi những ham muốn ràng buộc về vật chất và cuộc sống trở nên hạnh phúc hơn.
Không phải vì không gian sống quá hẹp mà là những thứ dư thừa quá nhiều
Mọi người ai cũng hy vọng sống trong nhà to rộng rãi thoải mái tự tại. Nhưng lại không ngừng đi mua thêm và tích trữ khiến những thứ dư thừa ngày càng nhiều và chính nó khiến không gian sinh sống của chúng ta bị thu hẹp lại.
Trong “Trang Tử – Tiêu diêu du” có câu: “Tiêu liêu sào vu thâm lâm, bất quá nhất chi; yển thử ẩm hà, bất quá mãn phục”. Tạm dịch là: Chim ri làm tổ trong rừng sâu, chỉ cần một cành cây; chuột ngửa cổ uống nước sống chẳng qua cũng để no bụng mà thôi.
Hàng ngàn năm qua, các bậc hiền triết thánh nhân đã dạy chúng ta trí huệ trong cuộc sống: Vật chất quá nhiều sẽ không có lợi.
Có câu chuyện rằng, vua Nghiêu muốn nhường thiên hạ lại cho Hứa Do. Nhưng Hứa Do lấy ví dụ một con chim nhỏ làm tổ trên cây trong rừng sâu, cái cần chẳng qua là một nhánh cây; con chuột uống nước bên dòng sông, cái cần chẳng qua cũng là để no bụng. Ông cho rằng cuộc sống ẩn cư thanh bần khiến ông cảm thấy quá hài lòng, còn cần chi đến thiên hạ của Nghêu làm gì?
Suy rộng ra một đạo lý rất đơn giản trong xã hội, mỗi người đều có một vị trí và một cuộc sống tương xứng với bản thân mình, cũng nên biết đủ giống như những chú chim ri, chuột đồng kia. Nhưng con người ngày nay khi quá chìm đắm vào những ham muốn vật chất và lợi ích thực tế trước mắt, thì để đạt đến “tri túc” (biết đủ) thì quả là việc không hề dễ dàng!
Có thể xả bỏ mới có thể đắc được, người càng hiểu cách buông bỏ sẽ đắc được càng nhiều. Xử lý và buông bỏ những thứ dư thừa trong cuộc sống, bạn sẽ cảm nhận được một niềm hạnh phúc nhẹ nhõm, thanh tịnh, an yên – niềm hạnh phúc mà vật chất không thể mang lại. Đó là lý do mà người biết sống hạnh phúc thực sự sẽ làm phép trừ…
Và bạn sẽ hiểu, hạnh phúc không đến từ những gì bên ngoài, niềm hạnh phúc thực sự chỉ đến từ bên trong. Chỉ cần bạn buông bỏ những ham muốn, dục vọng bên ngoài, bạn sẽ cảm nhận được giá trị và niềm vui đích thực.
Minh Nguyệt sưu tầm