Tu dưỡng "nhẫn" để trở thành một người cao quý
Vạn vật trong xã hội loài người đều phải ở trong bồi dưỡng, hun đúc mà có phẩm chất tốt đẹp hơn. Con người cũng vậy, sống trên đời phải thời thời khắc khắc, nhắc nhở bản thân tu dưỡng thành người cao quý. Mọi việc đều có thể "nhẫn" thì phẩm chất sẽ tự nhiên cao, tâm bình thì khí tất thuận.
Vạn vật nhờ nước tẩy rửa mà sạch sẽ, không tẩy tất sẽ ô uế. Tất cả sự sống đều nhờ ánh mặt trời chiếu rọi mà tươi đẹp, không thì tất sẽ suy yếu. Vạn vật cũng nhờ tĩnh lặng mà thanh sạch, không tĩnh tất sẽ hỗn loạn, không thật.
Khi đắc ý, hài lòng đừng quá vui mừng
Ở đời, cuồng tất sẽ kiêu, mà kiêu thì tất sẽ bại, là mầm mống dẫn đến thất ý. Vạn vật trong vũ trụ phát sinh đều là tốt hoặc xấu. Tuy nhiên, không có điều gì tốt tuyệt đối, cũng không có điều gì xấu tuyệt đối. Bình tĩnh trước mọi kết quả thì mới là người có trí tuệ.
Lão Tử có câu: Họa là chỗ dựa của phúc, phúc là nơi ẩn náu của mối họa. Có nghĩa là họa là điều kiện tiên quyết của việc tạo thành phúc, nhưng phúc lại ẩn chứa nhân tố tạo thành họa. Nói cách khác, chuyện tốt và chuyện xấu là có thể chuyển hóa cho nhau và dưới một điều kiện nhất định, phúc có thể sẽ cải biến thành họa mà họa cũng có thể biến thành phúc.
Vậy nên khi thất ý đừng quá bi thương, bởi vì bi thương thì sẽ yếu lòng, yếu lòng tất sẽ suy sụp, một khi không gượng dậy nổi thì chính là không tôn trọng chính mình.
Mọi sự nên tùy duyên, không nên cưỡng cầu
“Vạn sự tuỳ duyên” là câu cửa miệng của rất nhiều người. Nhưng đã mấy ai làm nổi điều ấy? Tùy duyên là chuyện không đơn giản vì con người ngày nay luôn ham mê truy cầu, thích ngược xuôi tranh đấu.
Thực ra, thuận theo tự nhiên, thích ứng với mọi hoàn cảnh, mới có thể khiến tâm tình tốt đẹp. Mọi việc trong đời, cần xét xem nên làm thì hãy làm, không nên làm thì không nên làm là được rồi.
Đừng quá khắt khe, đòi hỏi ở người khác, những việc bản thân không muốn thì đừng áp đặt lên người khác. Đừng quá khắt khe với bản thân, những việc không muốn cũng đừng áp đặt bản thân, hãy để tự nhiên.
Những người có thể mang tâm tùy duyên mà đối đãi với sự đời lại chính là những người có thể sống bình an nhất. Khi buông bỏ được những tâm phàm, biết sống thuận theo Đạo Trời, thiên lý, chính là lúc người ta tìm được sự thanh thản lớn nhất và hạnh phúc đích thực của đời người.
Thuận theo nhân duyên và Đạo Trời, một lòng hướng thiện, đãi người bằng tấm chân tình, bạn sẽ nhận ra cuộc sống này tràn đầy ý nghĩa, tỏa sáng như ánh mai chiếu rọi trên những bông tuyết trong trẻo giữa trời đông.
Hoàn cảnh nào đều có thể “nhẫn” thì phẩm chất sẽ tự nhiên cao
Muốn có được một cuộc sống bình an, con người ta không thể thiếu được chữ “nhẫn”. Trên đời này chuyện gì cũng có thể xảy ra, mấy ai được sống theo đúng ý mình. Có khi hôm nay không sao nhưng ngày mai lại có chuyện, toàn là những chuyện không thể giải quyết trong một sớm một chiều.
Nhẫn không chỉ là phẩm chất, đó còn là ý chí, là trí tuệ, là biểu hiện của một nội tâm mạnh mẽ. Có người bị nói xấu một câu sau lưng, cho dù là sự thật hay chuyện giả dối, cũng nổi giận đùng đùng, tức giận mấy ngày, chỉ mong tìm cơ hội trả thù và đáp trả với người đã đặt điều vu vạ cho bản thân.
Nếu có thể bình tĩnh hành xử nhẫn nại với mọi người xung quanh, coi mọi chuyện xảy ra là một kiểu nhắc nhở và tu tâm dưỡng tính cho chính bản thân mình. Khi phải đối mặt với những thị phi, hành động không tranh cãi với họ càng chứng tỏ bạn là người hiểu lý lẽ, biết cách đối nhân xử thế và làm người chín chắn, trưởng thành, và sống có phong thái.
Một khi tâm bình thì khí tất sẽ thuận
Con người quý ở “thiện”. Trong cuộc đời luôn tích đức, làm việc thiện thì mới là đáng trân quý. Hiểu được như vậy thì đây chính là một người có thể hiểu thấu nhân sinh, mới là kiệt xuất, hơn người.
Đời người, “công danh lợi lộc” chỉ như mây khói thoảng qua, có thể tiêu tan bất cứ lúc nào, duy chỉ có “tiếng thơm” là lưu truyền mãi ngàn năm.
Người mà “hạ thấp người khác để nâng mình lên” hay “nâng mình lên nhằm hạ thấp người khác” thì đều chỉ là tiểu nhân, không được người đời tôn trọng.
Người mà khiêm tốn, cung kính, “nâng người hạ mình” mới là điều mà người quân tử hướng tới. Người đa nghi tất sẽ sinh thị phi. Người nhiều lo lắng thì sẽ sinh phiền não. Người nhiều suy tư, hoài niệm sẽ sinh ra u buồn. Người quá nhiều oán hận sẽ sinh ra căm phẫn, uất ức.
Đối với người thiện, người tốt thì phải cung kính, đối với người ác, người xấu thì phải nghiêm khắc. Đối với bạn thì phải độ lượng, đối với người tài thì phải khiêm tốn, đối với người hèn yếu thì phải khoan dung, giúp đỡ. Sống trên đời phải thời thời khắc khắc, nhắc nhở bản thân tu dưỡng thành người thượng đẳng, cao quý!
Minh Nguyệt